Trên chiếc phi thuyền khổng lồ to lớn, Phương Minh Nguy có chút kinh ngạc chỉ vào danh sách trên màn hình lớn, run giọng hối: “Hiệp đội trưởng, ngài... ngài nói những cái này đều là của tôi?”
Nụ cười trên khuôn mặt Hiệp Bá Bảo giống như là cười nở hoa vậy: “Đúng thế, là tướng quân nhà tôi bồi thường chấn kinh với ngài, kính xin Phương tiên sinh kiểm kê một chút, nếu có chỗ nào không hài lòng, xin cứ mở miệng, chúng tôi sẽ lập tức bổ sung”
Phương Minh Nguy sờ sờ mũi, cười khổ nói: “Thỏa mãn rồi, nếu như tôi không thỏa mằn, vậy tôi còn là người sao?”
Quá thật, lúc trước Hoa Danh Đường đã nói qua, muốn tặng một số vật phẩm coi như là bồi thường. Phương Minh Nguy cũng không để ý trong lòng làm gì cả. Theo hắn thấy, chỉ cần có thể giữ được vương miện, cũng đáng giá rồi.
Nhưng mà sau khi phi thuyền cất cánh, theo sau đuôi còn có các phi thuyền lứa, vừa, nhố mỗi thứ hai chiếc, mặc dù là hắn cũng không nhịn được ngạc nhiên mà hỏi thăm.
Sau đó, chuyện làm cho người ta càng thêm kinh ngạc đã xảy ra, Hiệp Bá Bảo luôn giữ trạng thái thần bí, ghi ra danh sách quà tặng của Hoa Danh Đường trên màn hình lớn trong phòng lái phi thuyền.
Sáu chiếc phi thuyền cải tiến thành chiến hạm, lớn, vừa, nhỏ, mỗi loại hai cái.
Sáu chiến thuyền kia là chiến hạm chính thức đấy! Sau khi quan sát số liệu cụ thể của chiến hạm, Phương Minh Nguy, Thi Nại Đức và Cơ Nặc ba người sáu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968211/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.