Bất kể là Thi Nại Đức hay là Cơ Nặc, sắc mặt của bọn họ đều đồng thời biến đổi.
Tự thuật của Hoa Danh Đường nằm ngoài ý liệu của bọn họ, cho nên cho tới tận bây giờ, bọn họ mới nghe ra được hàm nghĩa chân chính trong câu chuyện của lão tướng quân.
Hoa Danh Đường cất tiếng cười to, nói: "Không sai, lão sư của các ngươi học nghệ thành công ở đế quốc, tất nhiên có thân phận của công dân đế quốc."
"Nhưng, lão sư chưa từng đề cập chuyện này với chúng tôi." Phương Minh Nguy do dự nói.
"Ta cũng không biết Vương Tự Cường nghĩ gì, có điều đây là sự thực." Trên mặt Hoa Danh Đường vẫn treo nụ cười, nói: "Không chỉ là một mình hắn, ngay cả mấy sư huynh của các ngươi cũng có thân phận công dân đế quốc."
"Bọn đại sư huynh cũng có ư?" Phương Minh Nguy lần này thật sư đã phải thốt lên kinh ngạc.
"Không sai, bọn họ đều là hảo thủ hiếm có, năng lực thể thuật đạt tới cấp mười lăm hoặc là lực lượng tình thần đạt tới cấp mười bốn. Đối với dạng cười giả này, đế quốc chúng ta luôn cầu hiền như khát nước, tất nhiên không thể cự tuyệt thỉnh cầu của ho."
Phương Minh Nguy sắc mặt cổ quái, hỏi: "Ngài là nói, bọn đại sư huynh chủ động thỉnh cầu muốn trở thành công dân đế quốc ư?"
"Đúng vậy." Hoa Danh Đường cầm đồ uống màu đen ở trên mặt bàn lên, uống một ngụm rồi nói: "Ta biết ngươi dang nghĩ gì, bọn Vương Tự Cường gia nhập đế quốc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968189/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.