Vương Tự Cường đi đường chân tuy chạm đất nhưng không gây một tiếng động, tất nhiên là không làm kinh động bất kỳ ai rồi, nhưng mà Phương Minh Nguy thì không được, bước chân của hắn vừa đặt vào trong phòng luyện công, thì bốn người đang xem cuộc chiến bên cạnh lập tức đưa ánh mắt qua nhìn.
Vừa thấy Vương Tự Cường đi trước, bọn họ lập tức cung kính nói: “Lão sư”
Vương Tự Cường tùy ý khoát tay, ánh mắt nhìn chăm chú lên lôi đài.
Phương Minh Nguy đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, có thể nhìn thấy cao thủ đối chiến, bất kể là hắn hiểu hay không hiểu, đều cũng giả bộ đứng xem một phen.
Ánh mắt đưa lên lôi đài, lông mày của Phương Minh Nguy liền nhíu lại.
Quả nhiên, hai người trên tuyệt không phải là tay non tốc độ ra tay của bọn họ nhanh không gì sánh kịp. Với năng lực thể thuật của Phương Minh Nguy cấp ba lúc này, cặp mắt thường ấy căn bản là không cách nào đuổi kịp tốc độ hành động của họ.
Giương mắt lên nhìn, sâu trong mi mắt chỉ lộ ra tàn ảnh nhìn không thấy vóc dáng như thế nào, Phương Minh Nguy cũng không cưỡng cầu nửa. Ánh mắt của hắn dơi xuống dưới đài, tập trung chú ý vào vẻ mặt của những người này.
Bất ngờ là,tinh thần của những người này đều rất tập trung, hiển nhiên là bọn họ xem rất say sưa rồi.
Đột nhiên ngay trong lúc đó, Phương Minh Nguy phát hiện ra một hiện tượng thú vị, đó chính là ba trong bốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968037/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.