Ba người trẻ tuổi nhìn nhau, đồng thời nhìn ra trong mắt đối phương dần dần toát ra ý cười nồng đậm.
Một tràng cười từ trong miệng bọn họ nhanh chóng tuôn ra. Ba người bọn họ hầu như là đồng thời cười to lên.
Hồi lâu sau, Thi Nại Đức dừng tiếng cười nói: “Từ thiếu tá, thì ra anh cũng là một người thức thời”.
“Không sai, thức thời xác thực là rất quan trọng'’ Từ Quân nhìn bọn họ nói: “Cổ nhân của chúng ta có câu gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, nếu như biết rõ không địch lại, còn muốn xông lên chịu chết, vậy không gọi anh hùng mà gọi là mãng phu. Đương nhiên, thân là quân nhân nếu có quân lệnh hắn phải chết đưa xuống, như vậy tôi cũng sẽ tuyệt đối chấp hành”.
Từ Quân khi nói xong câu cuối cùng, tuy khóe miệng vẫn có nụ cười, nhưng trong mắt đã là một mảng nghiêm nghị, hiển nhiên những lời này cũng không có bất luận ý tứ nói đùa gì.
Phương Minh Nguy cùng Thi Nại Đức đồng thời gật đầu, đối với vị thức thời này cũng đã có rất nhiều hảo cảm.
“Phương tiên sinh tôi lần này đến ngoại trừ muốn hướng về phía cậu xin lỗi cùng làm bảo tiêu của cậu ra, mục đích lớn nhất chính là muốn nhìn xem vị thiên tài làm cho La Bá Đặc tướng quân khen không dứt miệng đến tột cùng là người như thế nào” Từ Quân hướng về phía Phương Minh Nguy đưa tay ra nói: “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Thi Nại Đức hai mắt sáng ngời nói: “Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1967940/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.