“Phái như vậy người đến bảo vệ ta, có thể quá lãng phí hay không’- Phương Minh Nguy thuận miệng hỏi.
Tuy hắn cũng không kỳ thị, nhưng mà cũng có chút tự mình hiểu lấy, biết mình tuyệt đối không có tư cách được thành viên đại đội đặc chủng đệ nhất bảo vệ.
“Ài..Thi Nại Đức thở dài thật sâu, vẻ mặt hâm mộ nói: “Vốn lão đầu tử nhà của ta chỉ ở trước mặt thiếu tá Từ Quân nói ra một câu, nhưng mà hắn lại chủ động yêu cầu đến bảo vệ cậu”.
“Chủ động yêu cầu? Mình cùng với hắn đâu có quen biết”.
“Mình cũng không biết chuyện gì xảy ra” Thi Nại Đức nhún vai nói: “Có lẽ là vận khí của cậu tốt”.
Hai người vừa đi vừa nói đã tới gian phòng khách lớn.
Bên trong một người trẻ tuổi dáng người cao lớn, vô cùng anh tuấn đối với bọn họ gật đầu một cái rồi nói: “Thi Nại Đức, Phương tiên sinh”.
Thi Nại Đức khẽ giật mình hỏi: “Thiếu tá Từ Quân, anh nhận ra Phương Minh Nguy?”
“Đúng vậy, chúng ta đã gặp qua một lần”.
Phương Minh Nguy kinh ngạc đánh giá vị thành viên đại đội đặc chủng đệ nhất trước mắt này, trong đầu nhanh chóng tìm tòi, nhưng lại không có tìm được bất luận khuôn mặt nhân vật nào tương tự.
“Chúng ta đã gặp qua?”
“Vâng lại nói tới, tôi còn hắn là phải xin lỗi” Từ Quân bỗng nhiên hướng về phía hắn chào theo nghi thức quân đội tiêu chuẩn nói: “Thực xin lỗi”.
Phương Minh Nguy càng váng đầu hỏi: “Anh xin lỗi tôi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1967938/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.