*****
Nhan Tử Dạ sắc bén nhìn đại trưởng lão, chậm rãi nói: “Có một việc tôi vốn không muốn nói, thế nhưng hôm nay xem ra không thể không nói. Đại trưởng lão, vừa nãy ông nói Nhan Tôn là gia gia tôi? Thử hỏi có người gia gia nào lại muốn giết con mình, giết cả bầu bạn, thậm chí còn muốn giết cả cháu mình không? Nguyên nhân là gì, tôi nghĩ đại trưởng lão biết rõ hơn ai hết đi, cái chết của nhóm phụ mỗ tôi thế nào, ông cũng rõ nhất.”
“Nhan Tôn rõ ràng là gia gia con, sao có thể giết cha con, lại còn muốn giết cả con? Tiểu Dạ, tôi biết, bởi vì gia gia con bất công nên làm con ghi hận, thế nhưng hiện giờ gia gia con phạm vào tội lỗi không thể tha thứ, chúng ta đã đuổi hắn đi rồi. Mặc kệ thế nào, hắn cũng là gia gia con, con không nên nói xấu hắn như vậy.” Trong mắt đại trưởng lão hiện lên một tia kinh ngạc nhưng rất nhanh đã giấu đi, tuy lão không biết vì sao Nhan Tử Dạ lại biết được bí ẩn chuyện xa xưa này, thế nhưng vô luận thế nào, lão không có khả năng thừa nhận trước mặt nhiều người như vậy. Dù sao lão cũng là đại trưởng lão Nhan gia, nếu Nhan Tôn thực sự làm ra chuyện này, thân là đại trưởng lão, lão không có khả năng không biết. Nói cách khác, nếu Nhan Tử Dạ nói đều là sự thật thì lão chính là đồng lõa. Tội danh này vô luận đại trưởng lão làm thế nào cũng không thể chống cãi.
“Tiểu Dạ, có một số việc không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569407/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.