“Cái gì? Bảo chúng ta tới gặp nó? Đúng là to gan thật.” Sau khi nghe chắt trai của đại trưởng lão báo lại, đại trưởng lão còn chưa tức giận, nhị trưởng lão đã tức tới vỗ bàn bật dậy. Hôm nay đại trưởng lão chỉ dẫn theo một mình nhị trưởng lão tới.
“Lão nhị, làm gì đó, mau ngồi xuống cho tôi, ông nghĩ đây là nơi nào hả.” Đại trưởng lão trừng mắt, nhìn nhóm thú nhân cùng giống cái ở xung quanh tò mò nhìn qua, ông có chút ngượng ngùng cười cười.
“Ai, đứa nhỏ kia hiện giờ dù sao thân phận cũng khác rồi, vì Nhan gia, để tôi tự mình tới gặp nó cũng không sao cả. Dù sao cũng là năm đó chúng ta đã làm sai, nếu chúng ta chịu ngăn cản Nhan Tôn thì đứa nhỏ kia cũng không chịu ủy khuất.” Đại trưởng lão vừa thở dài vừa lắc đầu, tựa hồ cảm thấy thực áy náy.
Chắt trai của đại trưởng lão không cho là đúng: “Đại trưởng lão, này đâu liên quan tới ngài, đều là lỗi của Nhan Tôn, hiện giờ Nhan gia chúng ta biến thành như vậy đều là do đám Nhan Tôn gây họa. Hơn nữa người đuổi Nhan Tử Dạ đi cũng đâu phải đại trưởng lão, nó dựa vào cái gì khó xử ngài?”
“Đúng vậy anh cả, Nhan Tử Dạ là tiểu bối, bị chút ủy khuất như vậy thì sao chứ, đó là việc nó phải chịu. Cư nhiên bắt anh phải hạ mình, tuyệt đối không được. Cũng không ngẫm lại xem mình là thân phận gì, tôi lập tức bắt nó tới đây.” Nhị trưởng lão nói xong định lập tức rời đi, kết quả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569406/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.