"Xác định?" Bối Cơ hỏi An Nhĩ Tư ở đối diện.
An Nhĩ Tư mỉm cười: "Xác định, chưa từng xác định đến vậy. Đời này trừ bỏ Tiểu Dạ, ai cũng không cần."
"Ai..." Bối Cơ khẽ thở dài một hơi, sau đó nói: "Cũng là duyên phậm a! Nếu đã quyết định rồi thì đừng hối hận, cũng đừng phụ lòng người ta." Tuy Bối Cơ thực không hài lòng khi An Nhĩ Tư dắt một thú nhân về nhà, thế nhưng nếu đã đáp ứng thì Bối Cơ hi vọng con mình có thể chịu trách nhiệm với quyết định của bản thân, đồng dạng cũng chịu trách nhiệm đối với Nhan Tử Dạ.
"Con sẽ không phụ lòng Tiểu Dạ." An Nhĩ Tư thực khẳng định nói, sau đó anh nghĩ tới gì đó, liền hỏi Bối Cơ: "Đúng rồi cha, nghe nói sáng nay quốc khố vừa bị trộm?"
"Con đã biết rồi à? Đúng vậy, tên trộm này hiểu rất rõ hệ thống phòng ngự của quốc khố, hơn nữa cũng quen thuộc với địa hình hoàng cung. Bọn chúng hướng về phía phương pháp tu luyện của gia tộc Á Bá Lan chúng ta mà tới."
"Phương pháp tu luyện của chúng ta?" Ánh mắt An Nhĩ Tư hơi nheo lại, suy nghĩ một chốc rồi nói: "Cha, con biết là ai làm."
"Ai?" Bối Cơ nhìn về phía An Nhĩ Tư.
"Là Phỉ Áo Nạp." Kỳ thực căn bản không cần phải đoán, vừa nghe đối phương nhắm tới phương pháp tu luyện thì An Nhĩ Tư đã khẳng định là Phỉ Áo Nạp.
"Không có khả năng." Bối Cơ lập tức phủ nhận: "Gã đã bị tôi tự tay giết chết." Bối Cơ biết rõ, trong trận chiến năm đó mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569381/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.