"Vừa tốn tiền!"
"Lại không thể làm việc, so với con ma ốm kia còn phế hơn! Tốt xấu gì con ma ốm kia còn có thể làm cảnh xem! "
“Tới cuối cùng, vẫn phải tự mình làm việc."
Niên Sơ Đồng vừa khai hoang, vừa lẩm bẩm. Cô cảm thấy tài vận của mình không chỉ không vượng, mà làm việc gì về mua bán cũng mất tiền.
"Bạn đang tức giận? Hạnh phúc? Chán nản? "Thanh của Ngõa Lịch vang lên, khiến Niên Sơ Đồng đứng dậy quay đầu lại nhìn nó.
Lúc này Ngõa Lịch tìm được một tảng đá, trên tảng đá trải mấy cái lá xanh biếc, hắn ngồi ở bên trên, dưới chân lại giẫm lên mấy phiến lá cây.
Nó rất thoải mái.
Niên Sơ Đồng dứt khoát cầm xẻng nhỏ đi đến bên cạnh Ngõa Lịch, đặt mông ngồi trên mặt đất.
"Theo số liệu cho thấy, trong đất rừng chưa khai thác, vi khuẩn có thể lên tới 98,9%, trong đó trứng sâu chưa nở có thể lên tới hơn 85%, vi khuẩn chết người có thể lên tới hơn 10%."
Nghe tiểu khoa học nói xong, trên mặt Niên Sơ Đồng tràn đầy nụ cười khó nói.
"Ngõa Lịch, mày thích sạch sẽ?"
"Đúng vậy, Ngõa Lịch phi thường thích sạch sẽ." Ngõa Lịch rất trung thực chia sẻ sở thích của mình, đây là truyền thống của người máy móc bọn họ, tuyệt không thể nói dối.
Bàn tay trắng nõn của Niên Sơ Đồng nhẹ nhàng nắm lấy một nắm bùn đất trên mặt đất, cô mỉm cười nhìn về phía Ngõa Lịch.
"Ngõa Lịch, tao hiện tại chỉ muốn khai hoang trồng đất, mày cảm thấy mình có thể cống hiến được cái gì? Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/931435/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.