Anh đẹp? Là cái quái gì vậy.
Phó Vân Hà nhìn Niên Sơ Đồng chăm chú, người phụ nữ này đã muốn mình chết bao nhiêu lần rồi vậy?
“Tôi không sao.” Phó Vân Hà chật vật ngồi dậy, để chứng minh tính xác thực của mình, anh hít vài hơi rồi cuối cùng nói một câu dài trong vòng một hơi.
“Tôi là chồng hợp pháp của cô, tôi muốn cùng cô đến hành tinh phế thải để chờ chết cùng cô.”
Niên Sơ Đồng lắc đầu không tán thành, nghiêm nghị nói: “Anh muốn chết một mình.”
Nói cách khác, nếu anh muốn chết bên cạnh tôi, tôi nghĩ tôi cũng không cản đường anh đâu.
Kiếp trước Phó Vân Hà cũng gặp qua rất nhiều người, nhưng cho tới bây giờ, không ai ltrong số họ da dày như Niên Sơ Đồng, anh lại lần nữa mở miệng nói:
“Tôi có tiền.”
Niên Sơ Đồng liếc nhìn Phó Vân Hà, rồi vẫn khéo léo mở tài khoản Tinh Võng của mình rồi đưa cho Phó Vân Hà.
“Thật thú vị, 100.000 tinh tệ 1 lọ, anh chuyển khoản đi, để chứng tỏ quyết tâm muốn sống không muốn chết của mình với tôi”.
Phó Vân Hà thở gấp, cướp à?
Một lọ dung dịch dinh dưỡng cấp thấp nhất cũng chỉ có giá nhiều nhất là hai tinh tệ, sao cô ấy dám đòi 100.000 tinh tệ?
“Này ... Quả nhiên, anh đúng là quỷ nghèo mà, con ma ốm tội nghiệp, không! Con ma tội nghiệp!” Niên Sơ Đồng rụt tay lại với vẻ mặt hối hận.
“Quá đắt.”
Niên Sơ Đồng lộ ra ánh mắt không đồng tình, nghiêm túc dạy dỗ: “Đây là thuốc cứu mạng đấy, cho dù là đồ rẻ tiền, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/242215/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.