Edit: Vân Tích
Beta: Dạ
***
Sở Du Nhiên không biết giấu mặt vào đâu. Cậu thề, cậu không yếu ớt đến mức bậc thang dài mấy chục mét cũng không bò lên nổi đâu! Ôm như vậy là sao? Sau này cậu còn mặt mũi nào nhìn người khác?
Wales cứ như vậy, nghiêm túc bế Sở Du Nhiên leo lên đài cao, bá đạo mặc kệ nghi vấn của người khác. Sở Du Nhiên mặt càng thêm đỏ, chỉ muốn tìm một lỗ đất để chui vào. Mà cậu càng như vậy, camera xung quanh càng muốn quay cận cảnh mặt cậu, từng ánh mắt đều không bỏ lỡ.
Dưới trạng thái này, khuôn mặt xinh đẹp của Sở Du Nhiên hoàn mỹ hiện ra trong tầm mắt mọi người, cặp mắt hoa đào xinh đẹp, tràn ngập dịu dàng nhìn Wales, lại có pha chút xấu hổ khi trước ánh mắt bao người, giống đực ôm lấy mình. Một giống cái mảnh mai xinh tươi như thế, quả thực có thể lí giải được tại sao bệ hạ phải tự mình đi xuống, nếu đổi là người khác, cũng sẽ không nỡ để cậu trèo cao như vậy a!
Vì vậy, hành vi không quy củ của Wales đã có lời giải thích hoàn hảo, bởi vì đây là chuyện đáng vui mừng a.
Nghi thức phức tạp cuối cùng cũng thực hiện xong, Sở Du Nhiên mệt không còn chút sức nào, mà kế tiếp lại là tiệc, nơi nơi tổ chức lễ chúc mừng. Sở Du Nhiên cảm thấy chân tê dại, nhân lúc không có camera chiếu, vội vàng dựa vào Wales, há miệng thở hổn hển.
Wales đau lòng xoa đầu Sở Du Nhiên, nhanh chóng mang người về nghỉ.
Nhìn phòng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-de-nhat-duc-nhi-su/1317242/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.