Edit: Vân Tích
Beta: Dạ
***
Vic bị Dillow dọa sợ, thò đầu ra bên ngoài ngó nghiêng, phát hiện Dillow đang nằm nhoài trên bậu cửa sổ liếm móng, bộ lông đen bóng loáng không dính chút nước nào, nhìn vào cái miệng đang khép mở, có thể thấy hàm răng nhọn hoắt. Vic tận mắt thấy Dillow cắn xé một cái xương đùi, hút tủy sống bên trong…Chuột con rụt đầu về, hai con mắt láo liên nhìn bốn phương tám phương một lát, cuối cùng quyết định ngay tại chỗ đang đứng, gặm một cái, bé muốn đào hầm để trú ẩn giả chết.
Vic vừa lăn vừa cắn hai ba lần, tạo thành một cái động nho nhỏ. Bé con thò đầu xuống thăm dò, cảm thấy rất hài lòng với tác phẩm của mình. Chuột nhỏ cúi đầu sâu xuống…Đào, đào, đào…Nhưng mà Vic quên mất một chuyện vô cùng nghiêm trọng, đó là bé mập tròn vo, vòng eo còn to hơn vòng đầu, cho nên chui sâu xuống rồi, liền gặp bi kịch!
Bị kẹt…
Vic cuống quít, muốn xuống không xuống được, muốn lên không lên được, thân thể tròn vo bị chèn ép đến khó chịu. Lúc này, Dillow đang nằm trên bậu cửa, thấy có tiếng động thì nhóc tò mò nhìn, phát hiện ra đầu và chân trước của chuột đồng chui sâu dưới đất, còn mông nhỏ và cái đuôi thì đang ngoáy tít phía trên. Vic cố cử động tứ chỉ, mông lắc liên hồi. Dillow chạy tới, tò mò hỏi: “Chơi vui không?”
Vic: “Chít chít chít chít, đừng ăn tôi, cứu mạng, cứu mạng, chít chít chít chít…”
Sở Du Nhiên chưa từng nghe bé chuột kêu thảm như vậy, gần như nhảy dựng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-de-nhat-duc-nhi-su/1317241/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.