Tiêu Trầm Nghị nằm trên giường ở phòng bệnh bên trong "Truy Ảnh Hào", được một cái chăn trắng tinh che kín, trên người mặc bộ quần áo kì lạ nhưng vô cùng mềm mại mà những người kia chuẩn bị cho hắn, chẳng qua không có ai giúp hắn băng bó vết thương mà thôi. Đi đến một địa phương lạ hoắc lạ huơ, nói ít sai ít nói nhiều sai nhiều, hắn chỉ có thể nghe theo lời dặn dò của người ta, trước tiên nằm ở đây, sau đó tùy cơ ứng biến.
Lúc này, khuôn mặt đầy vết thương, kinh khủng đến mức buồn nôn của hắn nhìn không ra biểu tình gì, nhưng trong đôi mắt như hoa đào kia lại không nén nổi sự tò mò. Thứ lỗi cho hắn dù là ma đầu một giới, ở trong giới võ lâm xưng vương xưng bá nhiều năm như vậy, đối mặt với tình huống như bây giờ, cũng không tài nào giữ nổi biểu hiện "mặt không biến sắc, tim không loạn nhịp."
Nếu như trước đây có người hỏi hắn, con người có bộ dáng như thế nào? Đầu tiên, hắn chắc chắn sẽ đâm tên kia một kiếm cho chết tươi, sau đó cười nhạo nói cho tên kia biết, con người không phải đều có tóc đen mắt đen da vàng sao, cùng lắm nữ trắng hơn chút, nam hơi hơi đen chút, có người đẹp hơn, có người xấu hơn, còn việc có thể bay lên trời ư? Vấn đề sỉ nhục trí thông minh như vậy mà lại đem đi hỏi hắn, đúng là muốn tìm chết đây mà.
Nếu có người còn dám hỏi hắn, loại người như thế nào thì biết bay, vậy hắn nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-phe-vat/213765/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.