“Nhìn xem, nơi này có hai cái cây quấn lấy nhau.”
“Mau mau chụp bức hình, nhanh lên.”
“Này, cẩn thận một chút, không sợ chết à, ngay bên cạnh vách núi đen.”
“Ngốc, cậu không biết túm lấy cây sao.”
“Hừ, cây này cũng chắc thật, cậu nói xem làm sao nó lớn lên được, ngay cạnh vách núi dựng đứng mà cũng có thể quấn quít một chỗ. Chậc, có khi là một nam một nữ.”
“Có thể là uyên ương hí thủy[8] cũng nên.”
“Đi thôi, chụp xong rồi thì xuống, đừng nói nữa, cây này đúng là một nam một nữ.”
“Đừng nói giỡn.”
“Không nhớ khi lên núi hướng dẫn viên du lịch bảo gì sao? Thời nhà Thanh, một người phụ nữ bản địa bị tình nhân hòa thượng của nàng bỏ rơi, sau đó nhảy xuống vực tự vẫn. Cây này này, chính là nàng hóa thành sau khi chết.”
“Vậy làm sao mà một nam một nữ?”
“Sau đó hòa thượng kia trở về, ngồi ở đây mấy ngày mấy đêm không ăn không uống, tọa hóa.[9] Tiếu Băng, có khi tảng đá cậu đang giẫm chính là nơi năm xưa thi thể hòa thượng kia ngồi xuống.”
“Hừ, đừng dọa tớ.”
“…Đi thôi Tiếu Băng, đột nhiên tớ cảm thấy lành lạnh.”
“Đi thôi đi thôi.”
– Hoàn –
[1] Lạt Ma: Phật sống, chỉ người cứu nhân độ thế.
[2] Bảo tướng trang nghiêm: Vẻ ngoài thường được ca tụng của các vị phật, ví dụ như Quan Âm. “Trang nghiêm” trong tâm, thân, đạo,…
[3] Phật quang: Ánh sáng của Phật giáo, hào quang của Đức Phật.
[4] Phổ chiếu: Soi rọi, chiếu sáng khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tang/1919513/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.