Hòa thượng tên Tuệ Trấm, mọi người trong trấn gọi hắn là Tiểu Lạt Ma, là hòa thượng tới từ kinh thành hiện là trụ trì ngôi miếu nhỏ mang tên Bảo Quốc tự. Tiểu Lạt Ma ba tuổi đã giảng kinh cho Thái hậu. Nhưng không ai hiểu vì sao vị Lạt Ma bên người Thái hậu lại đến địa phương nhỏ này làm trụ trì một chùa miếu, cũng như không ai biết, vì sao mỗi đêm trăng tròn, hắn lại ngồi trên đỉnh Đông Sơn, ngẩn người nhìn ánh trăng.
Mười hai tuổi, nàng thường đến tự giúp các hòa thượng làm đồ chay, đôi khi làm xong việc của mình, thừa dịp hắn cùng các hòa thượng đang dùng cơm chay, nàng sẽ vụng trộm chạy đến thiền phòng của Tuệ Trấm nhìn kinh văn hắn chép.
Mười sáu tuổi, cha mẹ không cho phép nàng thường xuyên vào chùa giúp việc nấu nướng nữa. Thói quen vài năm ra vào cửa miếu nay khó có thể thực hiện được, ngay cả nói chuyện với Tuệ Trấm cũng trở thành một việc gian nan. Hắn không như trước đây hay cười với ta, giúp ta xếp đèn lồng, mặc ta vụng trộm chạy vào tăng phòng của hắn. Không biết từ khi nào, phòng của hắn luôn khóa, kể cả khi hắn có ở bên trong. Đôi khi chuồn êm vào chùa, nhìn xung quanh không có người, biết hắn đang ngồi chép kinh, n đứng cạnh cửa sổ khẽ gọi hắn. Bất kể nàng gọi bao nhiêu lần, hắn đều mắt điếc tai ngơ, cho đến khi các tăng nhân khác phát hiện và đưa nàng ra ngoài. Tại sao tiểu hòa thượng bỗng nhiên trở nên lạnh nhạt với nàng như vậy?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.