Tiếng kêu cứu thảm thiết của búp bê bùn hòa cùng với tiếng gió núi và hoa tuyết rít gào trên đỉnh đầu Tấn Tỏa Dương và người khổng lồ, bay lướt qua dãy núi trùng điệp, hướng về phương Bắc.
Ở một đầu khác của Đông Sơn, cách khá xa nơi xảy ra sự cố xe sấm sét bất ngờ rơi xuống từ bầu trời thôn Khổng Lồ.
Hai ngày trước, sau khi chia tay Tấn Tỏa Dương, Tần Giao mang theo A Hương đi tới nơi mà có lẽ hôm đó xe sấm sét đã rơi xuống, tức một thị trấn nhỏ hẻo lánh tên Vụ Nguyên, rồi tìm chỗ để dừng chân.
Theo như trước đây Tấn Tỏa Dương từng tình cờ kể cho y, tại thế giới hiện thực ở một bên khác, dường như cũng tồn tại một nơi có tên gọi và vị trí địa lý tương đồng với Vụ Nguyên.
Song nghe nói thị trấn Vụ Nguyên này nằm gần một khu du lịch mà quanh năm suốt tháng luôn tấp nập du khách tứ xứ đến tham quan. Còn thị trấn tên Vụ Nguyên mà hiện tại Tần Giao đến thì lại là một chốn kỳ diệu lánh đời, có không ít sơn tinh thần bí, rõ ràng chỉ tồn tại trong truyền thuyết chí quái thời cổ đại.
Theo lý mà nói, nếu lần này tìm đúng nơi rồi thì bước tiếp theo ắt hẳn là tìm chiếc xe sấm sét bị rơi kia về.
Ấy thế nhưng hai ngày nay Tần Giao và A Hương lại chẳng đi đâu mà cứ nán lại thị trấn Vụ Nguyên.
Về việc này, cho tới giờ A Hương vẫn không hiểu rõ lời mà người đàn ông lai lịch mập mờ, chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956531/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.