Một giọt nước trên lá cây rớt xuống gò má chồng chất vết thương, dấy lên một thoáng lạnh lẽo.
Tấn Tỏa Dương đã hôn mê dưới hố sâu này chừng bốn, năm ngày, vì đói bụng quá mức mà tỉnh dậy, hắn dõi tầm mắt mê man nhìn lên phía trên, chỉ cảm thấy ánh chiều tà khiến đồng tử yếu ớt của mình đỏ hoe lên.
Hắn cau mày, theo bản năng tìm kiếm cặp kính mình thường mang bên người, nhưng vừa chầm chậm sờ tay lên mặt thì mới nhận ra chiếc kính vốn đeo trên mũi đã chẳng thấy đâu nữa.
Cũng vì động tác giơ tay tìm kính mà hắn vô thức tác động đến khớp xương tại thân thể và lưng gáy.
Âm thanh răng rắc răng rắc quái dị vang lên, cơn đau dữ dội ở chân làm hắn phải rên khẽ một tiếng. Chàng thanh niên tóc trắng cắn răng nhìn xuống, phát hiện chân phải của mình đang nằm liệt trên lớp bùn đất, trong một trạng thái hết sức đáng thương bi thảm.
Cảm giác này…… Lẽ nào……?
Đói bụng khiến hắn choáng váng đến hoa cả mắt, tuy đầu óc đang hỗn loạn nhưng cảm giác mất hết tri giác ở chân vẫn rất rõ ràng, chàng thanh niên tóc trắng tỏ vẻ khó tin, nhất thời chẳng biết nên hình dung thế nào về tình trạng bất hạnh xui xẻo của mình.
Sau một thoáng im lặng, hắn buồn bực kéo lê cái chân gãy của mình, chậm chạp ngã đổ về đống bùn đất. Hắn nhắm đôi mắt đỏ ngầu lại, vừa xoa huyệt thái dương vừa hồi tưởng lại chuyện xảy ra trước khi chìm vào hôn mê.
Thân dưới bị thương nặng làm Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956489/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.