Ban ngày mới cãi nhau với Liêu Phi Vân xong nên tối ấy trước khi đi ngủ, tâm trạng Tấn Hành rõ ràng không tốt lắm.
Tần Giao đương nhiên sẽ không chủ động dò hỏi vấn đề này, dù quan hệ giữa bọn họ có thân mật đến mấy thì bản thân cũng sẽ có những việc khiến cả mình lẫn người kia đều phiền não.
Nhưng đối với hai con người có thân phận, lập trường, thậm chí là quan niệm thiện ác đều khác nhau một trời một vực, bọn họ có thể bao dung lẫn nhau để mà chung sống như bây giờ, còn lần thứ hai thấu hiểu và chấp nhận cho nhau, như vậy đã là một việc không dễ dàng rồi.
Tần Giao cố ý xuống bếp chuẩn bị một bữa tối tinh tế bên ánh nến, còn tắt hết đèn trong nhà đi, tìm lại đống nến thơm sáng ong mà Tấn Hành mua hồi mừng chuyển nhà mấy tháng trước.
Cùng nhau ăn tối xong, cả hai lại ra ban công hóng gió như mọi ngày, cũng vào lúc ấy, Tần Giao mới đăm chiêu nhìn sang thanh niên im lặng bên cạnh mình, lựa đúng thời điểm để hỏi một câu:
“Có phải hôm nay con khỉ đột họ Liêu kia nổi giận với em không?”
Mặc dù biết y nhất định sẽ hỏi chuyện này, song Tấn Hành vẫn thoáng ngạc nhiên, nhớ lại bộ dáng giận dữ bỏ đi của Liêu Phi Vân hôm nay, hắn quyết định trả lời thành thật:
“Ừ.”
Chữ “Ừ” ngập ngừng này hiển nhiên đã thể hiện đầy đủ sự tình gay gắt khó xử hôm nay, Tấn Hành cứ tưởng y sẽ lại chế giễu Liêu Phi Vân cơ, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956428/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.