Hiển nhiên thân phận thật sự của Tần Giao đã khiến Liêu Phi Vân chấn động không kém gì Tấn Hành lúc trước, mặc dù hai bọn họ không quá thân quen nhưng ít ra mấy lần gặp mặt đều khá là hài hòa, mà bầu không khí ngột ngạt căng thẳng hiện tại thì cứ như thể giây tiếp theo cả hai sẽ lao vào đấm nhau luôn vậy.
Tấn Hành thì ngồi thù lù bên cạnh, vì để tránh cho bọn họ gây ra cơ sự gì trong nhà, hắn bèn ra hiệu bảo Tần Giao đừng đùa giỡn nhạt toẹt kiểu đó nữa, tiếp đó lại dùng ánh mắt ám chỉ y ra ngoài một lát đi.
Nhận được ánh mắt ra hiệu của Tấn Hành, Tần Giao chỉ hờ hững nhếch miệng rồi chậm rãi đứng dậy đi vào bếp, thu gom rác thải sinh hoạt trong nhà.
“Được rồi, hai người ngồi đi nhé, anh đi ra ngoài đổ rác.”
Tuy bên ngoài vẫn ngụy trang thành kẻ lễ độ khiêm nhường hơn bất cứ ai, nhưng vẻ mặt đó lại hoàn toàn để lộ ra sự đê tiện và âm hiểm khắc sâu tận xương tủy y.
Liêu Phi Vân phòng bị rúc trong góc sô pha, thấy y lại bắt đầu giả vờ giả vịt như thế, anh ta cũng tức không chịu nổi. Nhưng còn chưa kịp mở miệng thì Tần Giao đã mở cửa đi ra, chẳng thèm ngó ngàng đến anh ta, mà chính anh ta thì cũng bị Tấn Hành kéo ra ban công, hai người đều im lặng khoảng vài giây.
“Cậu nói cho anh biết chuyện này rốt cuộc là sao!? Anh ta…… Anh ta thật sự là tên Túy Quân mà chúng ta gặp lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956427/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.