*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hơn 11 giờ đêm, bên ngoài quán cơm Lãng Uyển, xe cảnh sát sáng đèn đỗ chật kín bên đường khiến người ta sinh lòng sợ hãi, không ít tiểu thương bán ma lạt thang và xiên nướng ở gần đó nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang vọng quanh quán cơm Lãng Uyển thì bèn châu đầu ghé tai, thảo luận sôi nổi.
Cảnh sát phá án đã ra giải tán nhiều lần nhưng nửa đêm rồi mà quần chúng vây xem vẫn nhiệt tình như cũ.
Nhìn cảnh sát và pháp y đeo khẩu trang lục tục ra ra vào vào từ cửa sau, một người trung niên đứng trong đám đông đột nhiên ngẩn ngơ, ngửi thấy một thứ mùi dị thường thoang thoảng trong không khí, bèn dè dặt đẩy chủ tiệm quen biết bên cạnh, nhỏ giọng thì thầm:
”Này, lão Trần…… Ông có ngửi thấy hình như trong kia có mùi gì không?”
“Hở? Mùi gì? Sao tôi chẳng ngửi thấy?”
“Tôi không nói rõ được là mùi gì, nhưng cứ cảm thấy thèm thèm kiểu gì ấy, nghĩ tới thôi mà nước miếng trong miệng sắp rớt xuống rồi…… Thơm như thể thịt lợn mẹ tôi nấu cho tôi hồi ở quê ba mươi mấy năm trước……”
Câu hình dung kỳ lạ của ông ta kia khiến những người khác cũng ra sức hít ngửi, ban nãy không để ý, giờ mới thấy đúng là có một thứ mùi đặc biệt như ẩn như hiện bay ra từ hiện trường vụ án. Nhưng đối với câu ví von với thịt lợn của người đàn ông kia, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956366/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.