*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Canh bà bà, chuyên nấu canh thịt người. Mặt người một chân, thích ăn cơm thừa canh cặn, ẩn náu ở nơi khói lửa nồng đậm, ngày trốn đêm ra.
Tại Mạnh thành ở Nam Xương có người đàn bà họ Lâm, một hôm nọ khi vào bếp lấy gạo thì trông thấy một bà già thấp lùn một chân nấp dưới bếp lò, Lâm thị sợ hãi khóc thét, khốn nỗi phu quân ra ngoài chưa về, Lâm thị liền gặp bất trắc.
Đêm đến, người chồng về nhà, chưa vào cửa đã ngửi thấy trong nhà có mùi thịt nức mũi, người chồng sinh nghi, bèn mở nồi lấy bát định nếm thử, nhưng khi cúi đầu thì kinh hãi phát hiện đầu người và chân tay nổi lềnh phềnh trong nồi, lúc ấy người chồng mới biết có túy lẻn vào nhà.
——《Tính thư • Thiên về Lâm thị》
……
“Mau làm thức ăn đi, nhanh tay nhanh chân lên coi, mười mấy phòng bao lớn trên lầu đang giục kia kìa. Đúng đúng đúng, chớ có làm lỡ việc, động tác mau lẹ lên. Nữ đồng chí đang làm biếng đằng kia, tôi nói cô đấy, cô bưng canh gà nhân sâm đứng đực ra đó như cây Hàng Ma trượng làm gì? Con gà trong bát canh bay ra gáy với cô được chắc……”
Trước cửa căn bếp chính của quán cơm Lãng Uyển, gã quản lý trung niên hói đầu đang ưỡn cái bụng lớn la hét quạo quọ với bên trong, các nhân viên ai nấy đều nơm nớp căng thẳng, phải tung hết bản lĩnh ra mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956365/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.