Mặc Tâm nhìn theo chiếc xe trong vô thức. Hay nói đúng hơn là cô bị ánh mắt người đàn ông kia bắt phải nhìn theo. 
Cô mãi chăm chăm vào nó nên không hề thấy xe Lâm Bình vừa chạy qua. Khi nghe tiếng còi 'ting ting' vọng lại, cô mới dời tầm mắt. 
"Nguyên...Phong!" Cô hốt hoảng gọi to và chạy theo xe Lâm Bình. Vừa chạy vừa gọi lớn hơn: "Nguyên...Phong!" 
"Mặc Tâm!" Tiếng gọi tên cô trầm ấm quen thuộc của người con trai. Tiếng gọi ấy xuất phát từ phía sau. 
Mặc Tâm dừng lại. Cô tức thời xoay mặt. Hình ảnh quen thuộc gần gũi bên cô mấy ngày nay nhanh chóng lấp đầy đáy mắt. Một hình ảnh mà cô ngỡ đã theo chiếc xe lạnh lùng kia vụt qua mất hút rồi, giờ khắc này vẫn còn hiện hữu trong tầm mắt. Môi Mặc Tâm bất giác nở nụ cười, đôi chân dường như quá vui mừng chạy như bay về phía anh. 
"Nguyên Phong!" Cô reo lên sung sướng rồi đâm sầm luôn vào lồng ngực rắn chắc của người ta. Hai cánh tay gắt gao ôm lấy anh thật chặt. 
Nguyên Phong thoáng sững sờ. Vì anh không ngờ Mặc Tâm có hành động như vậy. Con tim theo cái ôm bạo dạn của người con gái bắt đầu điên cuồng đập loạn nhịp. 
Môi anh chợt run run không nói được thành lời, tay anh cũng run lẩy bẩy theo nhịp đập của con tim. Mất ba mươi giây, anh mới đưa tay ôm lấy thân hình mảnh mai đang xúc động nên không ngừng rung lên của người con gái. 
"Mặc... Tâm!" Anh khẽ gọi cô trong cơn xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908634/chuong-19.html