Hoàng hôn dần buông. Sắc đỏ nhuộm cả bản làng.Tưới thắm thêm cho những nụ đào vừa hé và tô điểm thêm sắc đỏ trên đôi môi ngọt của Mặc Tâm. Một đôi môi căng mọng quyến rũ. 
Nhìn vào bờ môi ấy, đôi mắt Nguyên Phong treo to một chữ 'si'. 
Mà anh có si, có mê gì đó cũng đúng. Bởi, hơn hai mươi bốn tuổi đầu mới biết hôn một người con gái, mới cảm nhận được mùi vị ngọt ngào, ngây ngất của nụ hôn môi. Nguyên Phong thật không nỡ dừng. Môi anh lưu luyến đôi môi cô nên cứ mãi dây dưa ở đó. 
Trong tiếng lòng thổn thức của Mặc Tâm, Nguyên Phong đưa bàn tay dịu dàng vuốt ve mái tóc cô, ánh mắt thâm tình nhìn sâu vào đôi mắt màu hổ phách. Một đôi mắt đẹp mê hồn. Môi anh bất giác dướn cong một đường. Ngón trỏ miết nhẹ lên khóe mắt, cánh môi đào, giọng trầm khàn nói: "Em biết không Mặc Tâm? Anh đã muốn hôn em ngay đêm đầu tiên chúng ta gặp nhau." 
Nguyên Phong vẫn còn nhớ, dưới ánh trăng khuyết đầu tháng ngoài hiên nhà, trong ánh sáng hơi tái của nó, anh đã bắt gặp một nụ cười ma mị. Lúc đó, anh thật muốn nếm thử mùi vị đôi môi ấy như thế nào mà có thể mê hồn anh đến ngây dại. 
Cứ ngỡ cả đời chỉ dám mơ thôi, chẳng bao giờ có thể chạm! Vậy mà, hôm nay, ngay tại nơi này, anh đã thỏa ước ao. 
Anh đưa ngón trỏ miết nhẹ lên bờ môi đang đỏ ửng sau nụ hôn, si mê nói: "Môi em thật ngọt ngào, thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908632/chuong-21.html