Vẫn cung đường cũ ngoằn ngoèo, khúc khuỷu, vẫn lối đi như ngày nào anh đã từng qua nhưng không hiểu sao hôm nay tâm trạng của Nguyên Phong thấy lạ.
Một chút nhớ xen chút chờ mong lại thêm chút khao khát làm con tim anh cứ rộn rạo cả lên khiến chiếc Sportbike đã tăng gần hết tốc độ nhưng anh vẫn thấy chậm như rùa.
Trước mắt anh là hình ảnh con mèo rừng Mặc Tâm vui mừng, nụ cười len lên đôi mắt màu mật ong long lanh khi nhìn thấy anh trở lại. Cô sẽ dang rộng đôi tay bổ nhào vào lòng anh rồi quấn chặt eo anh.
Lúc đó anh sẽ ôm con mèo của anh thật chặt, quay vài vòng cho vơi đi nỗi nhớ rồi sẽ lần tìm những gì con tim yêu đang khao khát.
Biết bao hình ảnh ngọt ngào hiện lên trong trí tưởng tượng của Nguyên Phong. Quãng đường xa chừng như rút ngắn, bảy tiếng đồng hồ thoáng đó đã trôi nhanh.
Chiếc cổng homestay nhà chú Dương mới đó đã hiện lên trong tầm mắt. Nguyên Phong vui mừng cho chiếc Sportbike vào thẳng nhà để xe.
Anh cởi vội mũ bảo hiểm quăng bừa lên xe, bước chân vội vàng đi tìm Mặc Tâm.
"Chú Dương, chào chú!" Nguyên Phong thấy chú Dương đang đứng ở quầy tiếp khách nên vui vẻ chào.
Ngược lại với vẻ hồ hởi của chàng trai trẻ, chú Dương nhìn chằm chằm vào nụ cười trên môi Nguyên Phong rồi đứng bất động.
"Chú? Mặc Tâm đâu ạ?" Nguyên Phong giữ nguyên nét mặt vui mừng đến gần thêm chú Dương.
"Cậu còn lên đây làm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908618/chuong-31.html