🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Đêm đã về khuya nhưng Nguyên Phong không thể nào ngủ được. Cả tuần nay, anh có triệu chứng mất ngủ.



Nằm trong căn phòng trống trải cô đơn, Nguyên Phong càng nhớ về Mặc Tâm. Nhớ đêm đầu tiên anh gặp cô. Tại homestay này, chính căn phòng anh đang nằm đây, cô đã cho anh một cú đá thấp nhớ đời tội khinh suất xem thường con gái.



"Mèo rừng! Em đã đi đâu? Sao không nhớ lời anh hẹn?" Nguyên Phong ảo não ôm hai cái gối vào lòng tìm kiếm mùi con mèo rừng đã lỡ thấm vào máu.



Hương người mình yêu càng ngửi càng say, càng mơ tưởng lại càng thấy nhớ. Nhớ đến nỗi anh cảm thấy căn phòng này thật bức bối. Ngồi riết trong này có khi anh ném hết đồ của chú Dương. Anh phải ra ngoài kia kiếm chút gió trời.



Nguyên Phong ngồi tựa đầu vào bức tường gỗ đầu hiên, ngước mắt nhìn bầu trời đêm với mảnh trăng lưỡi liềm khuyết dần cuối tháng. Nhìn trăng lại nhớ người. Thật là khổ cho thân anh.



"Mặc Tâm à! Em đang ở đâu?" Nguyên Phong gọi tên người con gái làm lòng dạ anh bồn chồn bứt rứt.



Dáng vẻ cô đơn của chàng trai trẻ giữa đêm trường hiu hắt lọt vào mắt chú Dương.



"Khuya rồi, vào ngủ đi! Giờ này không còn ai nghe đâu mà kêu với gọi!" Chú Dương chán nản thở dài, nhìn ông khách trẻ ăn lì, ở lì, đuổi hoài không chịu đi.



Một giờ sáng còn ngửa cổ nhìn trời kêu tên cô cháu gái cưng của ông. Có để cho con bé được ngủ ngon không hả? Nửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908617/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.