Cuộc chạm mặt bất ngờ làm sống lại một quá khứ.
"Bác Nguyên, sao năm xưa..." Mặc Tâm muốn biết nguyên nhân vì sao năm xưa ông ta đành tâm bỏ rơi cô ở một nơi xa lạ. Lời còn chưa nói xong ông ta đã đưa tay bịt miệng Mặc Tâm khiến mọi người có mặt tại bàn ăn sững sờ.
Đường Nguyên Phong nhận ra sự gần gũi quá mức của ba mình đối với Mặc Tâm, anh bước đến giật phăng bàn tay đang chạm vào Mặc Tâm rồi dứt khoát kéo cô rời khỏi nhà hàng.
Anh vội vã đưa cô đi nên nào thấy, phía sau lưng hai người những ánh mắt kì lạ đang dõi theo Mặc Tâm.
Trần Duy nhìn Mặc Tâm mà ông ngỡ như thấy lại người tình năm xưa. Trái tim ông chợt nhói đau, ánh mắt đau đáu bám theo Mặc Tâm trong vô thức.
Bùi Yên Thắm bắt gặp ánh mắt nhớ người tình của chồng, lòng bà trào dâng bao hờn ghen tưởng chừng đã nguội lạnh theo năm tháng. Nhìn chồng rồi nhìn theo bóng lưng Mặc Tâm, bà cuộn chặt hai bàn tay và thầm chửi: "Nghiệt chủng!"
Ánh mắt ba Nguyên Phong lại đặt vào đôi vợ chồng sui gia hụt. Ông nhận ra ý muốn tối tăm qua cái nhìn của Trần Duy và cũng thấy được sự hung tợn trong đáy mắt Bùi Yên Thắm. Ông có linh cảm: một đợt sóng ngầm đang cuộn trào dưới mặt biển lặng. Nó sẽ đổ ập bất ngờ kéo đi những ngày tháng êm đềm.
Nguyên Phong nào biết một quá khứ đau thương phủ lên đời Mặc Tâm. Nên khi đưa cô trở lại phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908593/chuong-42.html