(Lời nhắc của tác giả: Có sự thay đổi về thời gian ở chap 50)
Một khoảng trời xanh trong bát ngát lọt vào đôi mắt. Áng mây trắng quấn quýt không buồn trôi để làn gió cô đơn, lẻ loi bay về cuối chân đồi.
Tiếng hát bỗng im bặt để lại cho Nguyên Phong một khoảng không gian tĩnh lặng. Anh cảm thấy lạnh. Cơn lạnh xuất phát từ trái tim đau khắc khoải như tiếng hót loài chim Lộc Khum suốt mùa hoa ban trắng.
Anh ngồi dậy. Nặng nề lê bước chân hướng về nơi có sắc vàng ấm áp.
"Chú ơi! Chú mua hoa cải không?" Bé gái giơ bó hoa cải vàng, ánh mắt chờ mong mời anh.
Anh nhìn cô bé có đôi má đỏ ửng vì cái lạnh nơi rẻo cao, cầm lấy bó hoa rồi nói: "Được, chú mua hết chỗ hoa trong gùi con có!"
"Mua hết luôn ạ?" Đôi mắt cô bé sáng rực.
"Ừm!"
Cô bé vui mừng tháo nhanh chiếc gùi, ôm hết chỗ hoa vàng trao vào tay anh.
"Con mua thêm áo ấm mặc nhé!" Nguyên Phong nhét vào tay nó một tờ tiền.
Con bé nhìn tờ tiền mệnh giá cao cười tít cả mắt: "Dạ, con cảm ơn chú!"
Nó cuộn chặt tờ tiền vừa bán hoa, mang chiếc gùi không lên vai, vẫy tay chào tạm biệt anh rồi nhảy chân sáo vừa đi vừa hát:
"Có một mùa hoa cải, nở vàng trên bến sông. Em đang thì con gái, đợi anh chưa lấy chồng. Có một mùa hoa cải, nắng vàng trong mê mải, cầm tay em bối rối, anh nói lời yêu thương.
Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908577/chuong-51.html