Nguyên Phong nhìn con mèo đang nóng giận chân thành nhận lỗi: "Tại con mắt và miệng anh, tụi nó cứ ngứa ngáy không yên! Em đừng giận, lần sau em tránh mấy thằng háo sắc ra chút thì anh không thế nữa!" 
"Nói vậy còn có lần sau?" Mặc Tâm thật mất mặt. Rồi đây tin cô có chồng mang thai sẽ vang lên khắp cái xã nhỏ này, cô biết làm sao? 
"Em yên tâm! Đã có anh bao kê chắc chắn em sẽ gả đi được, không ế đâu!" Nguyên Phong mặt dày cười hì hì chịu trận. 
"Nguyên Phong! Tôi cần tìm một bóng to cả đời hưởng lạc!" 
"Bóng anh đủ lớn để em một đời nhàn hạ!" 
"Tôi cần tìm người chỉ yêu mỗi mình tôi!" 
"Trái tim anh từ hồi nào tới giờ chỉ có mỗi bóng hình em!" 
"Tôi muốn tìm một gia đình chồng yêu thương che chở con dâu, không thích sống trong cảnh tù túng, bức bối của nhà chồng!" 
Không khí trong xe chợt đông lại vì câu nói của Mặc Tâm. Nguyên Phong cảm thấy khó thở, anh biết ba mẹ mình đã đối xử tệ với Mặc Tâm để lại ấn tượng xấu trong lòng cô. Khi biết mẹ đã xua đuổi khiến cô lâm đại nạn vào ngày cuối năm, chính bản thân anh cũng thấy sợ sự vô cảm của bà. 
Nguyên Phong lặng thinh gác tay lên vô lăng, mắt chìm đắm vào khoảng trời phía trước. Một lúc sau, anh quay sang cầm lấy tay Mặc Tâm, ánh mắt nặng tình nhìn thẳng vào mắt cô: "Em à, anh xin lỗi vì đã bỏ rơi em ngày đó để em phải chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-si/2908560/chuong-59.html