Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)
Đêm ấy tôi mơ một giấc mộng vô cùng đau đón, trong mơ tôi yêu anh, nhưng anh không yêu tôi.
Sau khi tỉnh lại, tôi không ngủ được nữa, trằn trọc một hồi lâu, cuối cùng thở dài, ngồi dậy.
Sau hai lần gặp anh, cho dù nhắm hay mở mắt, trước mắt tôi đều sẽ hiện lên bộ dáng, mày kiếm tuấn dật, đôi mắt sâu thẳm, mũi thẳng và môi mỏng của anh, phong thái nổi bật trước sau như một, nghiêm túc mà trầm tĩnh.
Bởi vì anh, trái tim đã nguội lạnh suốt sáu năm nay của tôi lại nổi sóng, có lẽ chỉ cần chút sức gió nữa, là có thể khuấy lên cơn sóng gió động trời.
Ý nghĩ ấy làm tôi bồn chồn, cũng có thể nói là khủng hoảng.
Hậu quả của mất ngủ chính là sáng hôm sau, mắt tôi bị thâm quầng nghiêm trọng, đi gặp khuê mật Kiều Kiều.
Quán cà phê đầu giờ chiều, ánh nắng nhạt chảy vào, ấm áp, thư thái.
Kiều Kiều ngồi đối diện trịnh trọng nói với tôi: “Mạn Mạn, một người bạn làm ở tòa soạn muốn mời cậu mở một chuyên mục trên tạp chí của họ, chuyên review trang sức, mình muốn hỏi ý cậu. Tòa soạn này chính là tòa soạn tuyến trên “Lưu Luyến”, thế nào, có hứng thú không?”
Cậu ấy là người bạn tốt nhất của tôi tại thành phố này, đáng yêu nhiệt tình hào phóng, là một cô gái dễ khiến người ta yêu mến. Lúc ấy tôi bỗng từ chức rời khỏi Tiếu Thị, cũng khiến cậu ấy bất ngờ, nhưng mấy năm nay, ờ chung sớm chiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sau-sao-luu-luyen/2035765/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.