Một hồi thi đấu mã cầu, oanh oanh liệt liệt, máu nhuộm Hưng Viên, không ít vương công quý tộc biến thành oan hồn, cũng không ít người trở nên tàn phế. Truy phong chẳng qua chỉ là hư danh nhàm chán, rất nhiều kẻ được chim bẻ ná, được cá quên nơm. Trong trận đấu đó, ai được lợi hất, ai thất thế, ai tạm thời đau xót, ai an ổn lâu dài, rốt cuộc có bao nhiêu mê muội, không ai có thể nói rõ.
Cuối cùng cũng có kết quả, Thái Tử hoăng, Tuyên Khánh Đế cũng băng hà, cùng năm, Ngũ hoàng tử Nguyên Duật Diệp đăng cơ. Sau đó, ta ở Mạc Bắc được triệu vê kinh, trở thành thống lĩnh Ngự Lâm Quân, thường xuyên hầu giá. Sau đó, tân hoàng phong vị thượng nghĩa hắn nhìn không chớp mắt thành phi tần. Tu Dung của hắn, hắn muốn, cuối cùng cũng có được. Tiểu nam nhân nhẹ nhàng như làm bằng sứ kia hiện tại đã trở thành người có địa vị cao nhất Tây Chu.
Nhớ lúc trước, gia phụ nói Thái Tử không hợp làm đấng quân vương, ta theo bản năng bật thốt lên hỏi: "Vậy còn Thành Vương?"
Gia phụ nhấp ngụm trà, nói: "Thái Tử trọng tình, Thành Vương trọng nghĩa, thấu hiểu lẽ phải, co được dãn dãn được, có thể vì nghiệp lớn mà từ bỏ những thứ người thường không làm được, chỉ khi gặp người mình thích mới để lộ chân tình...
Bầu bạn mấy năm, ta cho rằng điều Hoàng Thượng có thể từ bỏ là mẫu thân Tề Hiền Phi và hoàng thúc Nguyên Chính Hoàn, thứ có được là giang sơn xã tắc thiên thu nghiệp lớn, nhưng không ngờ, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-sai-tham-cung-ngoc-nhan-toai-dai-toi-tu-phi/1217798/quyen-5-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.