Bước vào nhà chung cư, Hứa Minh phát giác Ngô Hàn Giang ở đây đã một thời gian, bởi vì trong phòng có loại hơi người lâu ngày trú ngụ, mặt khác còn có mùi vị của thức ăn, mùi thuốc lá, khó trách vừa rồi cậu ngửi thấy mùi thuốc lá trên người y, Ngô Hàn Giang hút thuốc nhiều như thế từ khi nào?
Hứa Minh nhìn gạt tàn thuốc trên bàn, hỏi: “Người bắt đầu hút thuốc từ khi nào?”
“Từ hồi còn là học sinh.”
“Trẻ hư, hút thuốc không tốt.”
Ngô Hàn Giang nhìn cậu, “Ăn dưa hấu không?”
“Ăn.”
Ngô Hàn Giang lấy nửa quả dưa hấu ra từ trong tủ lạnh, cắt cho Hứa Minh.
Hứa Minh nhẹ nhàng vui vẻ cắn phập một miếng, Ngô Hàn Giang chỉ ăn một góc, thời gian còn lại đều nhìn cậu ăn, giống như đó cũng là một loại hưởng thụ.
Hứa Minh ăn tới nỗi bụng no căng tròn, Ngô Hàn Giang mang khăn tới.
Hứa Minh thoả mãn chùi chùi miệng, ngửa lưng tựa vào sô pha, “Ngon ghê a.”
Ánh mắt Ngô Hàn Giang chuyển động theo cậu, “Muốn ăn khuya không?”
Hứa Minh không phải không coi thường mà liếc nhìn y một cái, “Người làm?”
Ngô Hàn Giang cười cười, “Mì cà chua trứng, muốn ăn không?”
Hứa Minh không đói, nhưng rất muốn nếm thử tài nghệ nấu ăn của y, “Người làm đi.”
“Chờ, mười phút.” Ngô Hàn Giang đứng dậy vào phòng bếp.
Rất nhanh truyền đến tiếng nước ào ào cùng thanh âm của nồi và chảo. Hứa Minh tò mò đứng ở cửa phòng bếp nhìn xung quanh, Ngô Hàn Giang vén cổ tay áo, cầm dao cắt cà chua, điệu bộ trông rất đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-quy/1319350/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.