Kỷ Nam Ninh nhìn ảnh chụp của thiếu nữ, líu lưỡi, khó trách, An Tinh Thần lại thua trong tay người con gái này.
Trên ảnh chụp của cô gái, có một dung nhan mỹ lệ vô cùng hiếm thấy, với nhan sắc kia, không hề thua kém gì các nữ tinh minh trong công ty anh, khiến cho nhiều người khó quên nhất là đôi mắt, giống như tất cả những tinh tuý của sao trời đều nằm trong đó, lộng lẫy đến mức làm động lòng người.
"Hai người này còn có tướng phu thê, khó trách An Tinh Thần không quên được cô ấy." Kỷ Nam Ninh cười, xem ra thứ được gọi là tướng phu thê thật sự tồn tại.
Rất nhanh, tầm mắt của anh rời đi trên người Thẩm Nhược Vũ, chuyển đến một cô gái khác trong góc của ảnh chụp.
Chắc hẳn là bữa tiệc đại học bị chụp lén, cô gái ở góc ảnh có mái tóc dài đến eo, gương mặt trắng nõn tinh xảo, cô trong lòng ngực ôm chiếc guitar, lẳng lặng ngồi mà chỉnh âm.
Kỷ Nam Ninh không có lý do mà tim đập nhanh, cô gái này diện mạo thanh tú, ánh mắt mang theo chút thanh lãnh, làm anh có hứng thú.
"Haha, thực không tồi."
Vốn dĩ việc tìm Thẩm Nhược Vũ, anh có chút do dự, bởi vì An Tinh Thần vốn gian nan khi tinh thần khá lên, anh cũng không hy vọng người phụ nữ kia lại đến.
Nhưng khi nhìn lên ảnh chụp cô gái thanh lãnh kia, Kỷ Nam Ninh khoé miệng nhếch lên, hiện rõ một nụ cười mê người.
Có lẽ, tìm được Thẩm Nhược Vũ sẽ là một sự kiện thú vị.
Kỷ Nam Ninh từ khi sinh ra chưa bao giờ đối với ai có hứng thú đến thế.
Vuốt ve tẩm ảnh chụp lén Bạch Thoải Mải, Kỷ Nam Ninh lấy di động, nhập một dãy số, toàn bộ quá trình cũng không rời mắt khỏi gương mặt tinh xảo kia.
"Giúp tôi tra một chút, hôm nay anh cho tôi tấm ảnh chụp, tìm tin tức của cô gái bên cạnh Thẩm Nhược Vũ."
Dừng điện thoại, lấy tấm hình có Bạch Thoải Mái xé một góc, cất vào túi, Kỷ Nam Ninh lúc ấy mới mở cửa xe, đi theo đường chỉ dẫn đến hẻm nhỏ.
Người đại diện cảm thấy An Tinh Thần thật sự rất mệt, ngồi một lúc nói hành trình ngày mai, luôn dặn dò bảo phải nghỉ ngơi thật tốt rồi liền rời đi.
Nghe được tiếng đóng cửa, An Tinh Thần mới lười biếng lấy điện thoại, gọi cho Kỷ Nam Ninh: "Cậu sao còn chưa tới, ông đây chờ đến hoa mắt rồi."
Thân là một minh tinh - An Tinh Thần, ngày thường đều bày ra khuôn mặt hoàn mỹ, đều được các fans gọi là "Nam thần".
Vào thời điểm làm thực tập sinh, anh là người biết điều chỉnh ngôn từ và khuôn mặt một cách xuất sắc, nhưng ai biết, ngầm giao du với Kỷ Nam Ninh lâu đến thế, cũng bị dính vào phong cách nói chuyện giống lưu manh rồi.
Đầu dây bên kia giống như đang đi đường, loáng thoáng nghe được tiếng bước chân.
"Tôi khinh, cậu còn dám nói tôi, mẹ nó công ty cậu sắp xếp cho cậu vào chỗ quái quỷ gì thế, ông đây tìm nửa ngày còn không tìm được, cmn bữa nào ông đây sẽ đốt chỗ này!"
An Tinh Thần không trách Kỷ Nam Ninh, đối phương nói không hề sai, công ty sắp xếp cho anh ở chỗ này, là vì tránh né các ssf (*),tìm một chỗ để ẩn nấp. Fans hiện giờ có người hung hăng ngang ngược, thần tượng, minh tinh có động tĩnh gì cũng bị phơi ra những việc riêng tư. Vào thời điểm ban đầu, anh và người đại diện cũng mất khá lâu mới có thể tìm được chỗ này.
(*) ssf: Sasaeng-fan, hiểu nôm na là fan cuồng, được biết đến rộng rãi như là người hâm mộ bị ám ảnh quá mức.
Kỷ Nam Ninh từ khi sinh ra đã có tính khí nóng nảy, một chút điều này mà tức giận cũng kaf bình thường.
"Tiến vào cái đèn đường thứ tư thì có giao lộ..."
"Liền tiến vào cái thứ tư đèn đường cái kia giao lộ..."
Còn chưa biết giao lộ ở đâu, đã nghe thấy tiếng người đại diện truyền đến âm thanh: "Ui, Kỷ thiếu, ngài sao lại ở chỗ này?"