Nhanh chóng nhìn được ảnh chụp dưới chân mình, Bạch Thoải Mái theo bản năng mà nhặt lên.
Cô nhìn ảnh chụp và ngoại hình của Thẩm Nhược Vũ có vài phần tương tự với thiếu niên trong hình, bên cạnh còn viết "Ảnh chụp lén anh trai em gái trong trường học" mấy chữ này cùng với hành động vừa rồi hôn môi vào bức ảnh của Thẩm Nhược Vũ, có lẽ đã rõ ràng biết được điều gì.
Hai thiếu nữ nhìn nhau hồi lâu, Bạch Thoải Mái đi tới chỗ Thẩm Nhược Vũ rồi ngồi xuống.
Đại khái là Thẩm Nhược Vũ lúc đó thật sự rất đáng thương, có lẽ cô cần một người có thể nói ra hết tâm sự, cô liền đem tất cả mọi sự tình nói ra, tưởng rằng Bạch Thoải Mái sau khi biết sẽ xem thường cô, tránh xa, nhưng không ngờ rằng cô ấy lại cười rồi kéo tay Thẩm Nhược Vũ.
"Cái cảm tình này đâu có nói được sự việc thế nào đâu, có khi hai người các cạu đều thích đối phương, vào lúc ấy không biết rõ quan hệ của cả hai, người không biết hoàn toàn vô tội, Nhược Vũ, cậu không sai, cũng không có tội. Mình rất vui khi cậu chia sẻ cùng với mình, bí mật này, mình sẽ cùng cậu bảo vệ nó nhé."
Âm thanh ôn hoà của Bạch Thoải Mái giống như ánh nắng ngày xuân, giống như lông vũ mềm mại, từng câu từng chữ đều là an ủi đối phương.
Từ đêm hôm ấu, hai thiếu nữ thành bạn tốt. Cuối cùng Thẩm Nhược Vũ vốn một mình, lại không hề cô đơn nữa. Dù sao cũng phải nghỉ học vì một ít nguyên nhân, cô vẫn duy trì mối quan hệ cùng Bạch Thoải Mái.
Mỗi lúc cuộc sống chèn ép đến không thể thở nổi, cô đều có thói quen gọi điện cho Bạch Thoải Mái, cô chỉ có mình Bạch Thoải Mái thôi.
Chiếc xe thể thao màu cam xa hoa chạy nhanh như bay trong đêm đen, tạo ra một đường cong đẹp đẽ.
Kỷ Nam Ninh cần tay lái, tâm tình phức tạp mà nhìn túi văn kiện ở ghế phụ, qua mấy giờ, cuối cùng cũng tìm được người con gái kia.
Thẩm Nhược Vũ, cái tên vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.
Là thiếu gia của công ty giải trí đứng đầu toàn cầu - Kỷ Nam Ninh, vì cha là người Trung Quốc nên từ nhỏ đã thông thạo tiếng Trung, lại vào thời điểm lúc cấp 3 là bạn cùng lớp của An Tinh Thần, hai người thành bạn tốt, không giấu nhau điều gì, vào lúc ấy anh thường nghe thấy cái tên Thẩm Nhược Vũ này.
An Tinh Thần đối với người con gái này rất cưng chiều, tuy rằng ngày thường hay nhắc đến, nhưng trước giờ chưa từng cho anh xem ảnh chụp. Nhiều lúc khi An Tinh Thần về nước gặp Thẩm Nhược Vũ, Kỷ Nam Ninh cũng có ý tứ "Mình cũng muốn đi", nhưng rồi chẳng có gì bất ngờ đều sẽ bị An Tinh Thần khinh bỉ.
Thật ra, An Tinh Thần mới là người thật sự bị khinh bỉ đi?
Sau khi tốt nghiệp cao trung, An Tinh Thần vừa nước, liền bắt đầu trở nên kì lạ. Được xem như một người rộng rãi hoạt bát như anh, đột nhiên trầm mặc ít lời rầu rĩ không vui.
Kỷ Nam Ninh là một người anh em tốt đầy nghĩa khí, tất nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Vào tiệc rượu đêm tốt nghiệp, anh tốn không ít công sức để làm cho An Tinh Thần say rượu, liền sẽ nói ra nguyên nhân tại sai. Quả nhiên không khác gì dự đoán, An Tinh Thần cùng với Thẩm Nhược Vũ đã chia tay.
Nhưng dù Kỷ Nam Ninh nghĩ thế nào cũng không ra, An Tinh Thần trong mắt mọi người hoàn mỹ không một khuyết điểm ấy thế mà lại bị vứt bỏ?!
Cái cô Thẩm Nhược Vũ kia, rốt cuộc là nhân vật như thế nào, mà có thể làm người anh em của anh thương tâm đến nông nỗi thế này.
Xe dừng ở trước nhà An Tinh Thần, Kỷ Nam Ninh lấy túi văn kiện, mở ra.
Anh lấy trong đó tấm ảnh chụp, nhìn thoáng qua, bỗng nhiên phát hiện được tại sao An Tinh Thần vì cô gái này mà nhớ mãi không quên.