Editor: Anne
Sau khi xuống máy bay, tôi tắt chế độ máy bay và nhìn thấy tin nhắn mà chú Kiều gửi cho tôi.
Ông nói hôm nay có quá nhiều phóng viên ở sân bay nên đã nhờ người học việc đến đón vì sợ bị nhận ra, đằng sau là một tờ giấy chứng minh, trên bức ảnh chụp một người đàn ông tầm 25-26 tuổi, môi dày và làn da ngăm đen.
Tôi cất điện thoại, nghe tiếng thét chói tai trong sân bay, nhìn biểu ngữ từng bầy trước mắt, tầm mắt dừng lại một giây trên mặt một người đàn ông cực kì anh tuấn trong poster.
Ngôi sao về nước đương nhiên là có vô số phóng viên và fans ôm cây đợi thỏ, chú Kiều tuy rằng không phải ngôi sao nhưng ông là trợ lý của mẹ tôi, còn nổi tiếng hơn hẳn so với mấy nghệ sĩ nhỏ bảy tám tuyến.
Kéo hành lý của mình, tôi thong thả bước qua lối ra quốc tế, cố gắng tìm một cái đèn duy nhất có ghi tên của tôi từ vô số đèn khác.
Trong lúc tìm kiếm, tôi không tránh khỏi đối mắt với mấy cô gái đang giơ tấm biển có chữ "Diễm" đỏ rực, họ bất ngờ đỏ mặt, nói nhỏ lại, một bên ngắm trộm tôi một bên nhỏ giọng bàn luận, tôi chỉ coi như không thấy, ấn vào dãy số chú Kiều đã gửi, nhắn một tin nhắn.
—Tôi tới rồi, áo khoác denim, mũ lưỡi trai đen.
Sau khi gửi tin nhắn, tôi lại nhìn lên, nhưng đã thấy trước mặt mình có thêm vài khuôn mặt ửng hồng.
Tôi nhìn một vài cô gái trạc tuổi tôi đang xô đẩy, chặn đường trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhi-dai/236026/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.