Edit: nhuquynh91.
Thang Duy Thạc chở bọn trẻ đi vào lối vào nhà trọ cú, dừng xe lại, mở cửa ôm con gái cùng con trai của mình ra ngoài.
Nhạc Nhạc nhìn thấy cảnh vật xung quanh lập tức biết được đây là nơi nào!
Tiểu Bác nhận ra sau, từ từ nói: “Đây là nhà của dì mà!”
“Đúng thế, đúng thế, nhà của tao!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Nhạc tràn đầy sự hưng phấn!
Không cần chờ papa, nó liền hướng tới cầu thang mà chạy.
“Nhạc Nhạc đừng chạy, cẩn thận kẻo ngã!” Thang Duy Thạc lo sợ hô to, ôm lấycon nhanh chân chạy tới giữ chặt lấy tay của con gái!
Nhạc Nhạcvô cùng hưng phấn nên rất sốt ruột, phải nói là vô cùng sốt ruột! Nướcmắt đã bắt đầu chảy ra trên khuôn mặt tuyết trắng “Papa, có phải con sẽlập tức được nhìn thấy mẹ không?”
“Đúng vậy, con lập tức sẽ nhìnthấy được mẹ!” Nhìn thấy con gái rơi lệ, Thang Duy Thạc lại cảm thấysinh khí với người phụ nữ kia. Cô có thể nào nhẫn tâm ngay cả đứa concũng không quan tâm, cô thật điên rồi!
Cô chắc chắn là đang ở đây, không có phương tiện hành động nào nên nhất định cô sẽ trở về đây nghỉ ngơi!
Nhìn thấy cửa lớn quen thuộc, Nhạc Nhạc giãy ra khỏi tay của papa, lập tức đong đưa đôi chân ngắn ngủn chạy về phía cửa……………
_____________________________________________________
Hai bàn tay nhỏ bé ra sức đập vào cửa, lớn tiếng gọi: “Mẹ, mẹ, Nhạc Nhạc đã về!”
Người trong phòng đang nhắm mắt, nghe được tiếng “Mẹ”, tâm cô giống như vừa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tuoi-18/2180040/quyen-1-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.