"Này, tiểu quỷ chết tiệt, ngươi muốn ăn trái cây gì?" Trong phòng bệnh một người, Chung Cẩn Lan có chút bất mãn nhìn theo người nằm ở trên giường vừa gác điện thoại, thấp giọng hỏi. Cô rất rõ, Chung Cẩn Du cũng không nghe lời mình cố gắng nghỉ ngơi, thậm chí ở trước mấy giây mình vào cửa còn đang nói điện thoại với Tư Hướng Nhan thảo luận chuyện liên quan công việc.
Khoảng cách xảy ra chuyện đã qua hơn nữa tháng rồi, tuy chỉ là bị thương trên vai, Chung Cẩn Lan vẫn là kiên trì muốn để Chung Cẩn Du ở thêm mấy ngày rồi xuất viện. Buồn tẻ nằm ở trên giường bệnh, mỗi ngày ngoại trừ ân thì là ngủ, Chung Cẩn Du ở trong lòng kêu gào ngàn vạn lần muốn rời khỏi nơi quỷ này, cuối cùng lại bị một cái ánh mắt của Chung Cẩn Lan trừng đến hết tính khí.
"Ta chẳng qua là gọi điện thoại với Tư tỷ mà thôi." Thận trọng như Chung Cẩn Du, lại làm sao nhìn không ra mẹ nhà mình lại đang giận dỗi? mắt thấy Chung Cẩn Lan mặt âm u cho mình trái cây gọt, còn đem đu đủ mình ghét nhất để ở kế bên trái đào, nếu như không phải thân thể không thuận tiện, cô ấy còn thật sự hảo hảo ôm nữ nhân này một cái, vuốt lông cho cô.
"Ngươi muốn nói chuyện với người nào đều được, không cần nói với ta, dù sao bị thương là cơ thể của ngươi, cũng không phải ta." Nghe thấy Chung Cẩn Du giải thích, Chung Cẩn Lan trái lại càng tức giận. Cô uỷ khuất nói, không lâu hốc mắt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-tu-ta-tu-duong/2643115/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.