CHƯƠNG 18
Khi hạ quyết tâm, Vương Nam không nghĩ đến hậu quả, cậu chỉ muốn có được người mình yêu.
Ra khỏi rạp chiếu bóng, Liễu Dược Dược hỏi cậu bộ phim thế nào? Vương Nam hồn bay phách lạc nói “Cảm ơn đã mời tôi xem một bộ phim hay như vậy”. Liễu Dược Dược nói “Cậu có bệnh a, cũng chỉ là một buổi xem phim, long trọng như vậy làm gì?”. Vương Nam đột nhiên hưng phấn, hét lớn: “Tôi muốn nuôi hi vọng, muốn hưởng thụ hi vọng!”. Người qua đường không ngừng nhìn cậu, Liễu Dược Dược đứng bên cạnh hô “Cậu điên rồi, cậu điên rồi”. Vương Nam khoát vai Dược Dược, cười nói “Tôi quả thẩ điên rồi, điên rồi”. Nói xong lại kéo Liễu Dược Dược chạy trên lối đi dành cho người đi bộ, ngọn gió đông xuyên qua lớp áo lông, đánh thẳng vào người. Nhưng lúc ấy, Vương Nam tuyệt không lạnh, lòng cậu nóng như lửa đốt. Nam nhân 22 tuổi chính là dễ dàng quyết định như vậy, đương nhiên cũng dễ dàng xúc động như vậy. Liễu Dược Dược thất tha thất thểu đuổi theo: “Vương Nam, tôi mang giày cao gót…”.
Tuy đã xác định tư tưởng, nhưng Vương Nam không tài nào đoán được suy nghĩ của Lí Trọng. Việc anh có bạn gái thực sự là một tảng đá trong lòng Vương Nam, khiến lòng cậu tỉnh táo trở lại. Từ Đan Lôi Từ Đan Lôi, nàng là rào cản giữa cậu và Lí Trọng. Thậm chí, đôi khi Vương Nam ác liệt nghĩ, nếu bọn họ chia tay thì tốt biết bao. Vương Nam bị ý nghĩ của mình dọa cho nhảy dựng! Từ khi nào tâm địa mình lại độc ác như vậy? Vương Nam không hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-trong-mua-gio/21699/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.