Ngồi trên ghế sofa đặt giữa gian nhà khách là một quý bà trong đã tầm hơn sáu mươi tuổi
đời vẫn vẫn khí chất ngời ngời, có vẻ rất thanh cao. Quân Thành cúi đầu chào một cái rồi tiến tới trước mặt bà: “Bà nội!”
Chát!
Thật là một màn chào hỏi đặc sắc, vừa mới ngẩng mặt lên một chút Quân Thành liền lãnh trọn một cú tát từ chính người bà kia.
"Thành! Con hãy mau giới thiệu cho ta biết về người phụ nữ đang đứng bên cạnh con đi!”
Bà lấy khăn lau tay rồi nói tiếp ảnh mắt chuyển hướng nhìn về phía Tịch Nhuệ. Cô ta quan
sát được màn chào đón đặc sắc kia liền nuốt nước bọt một cái, trong lòng liên thầm rủa:
“Con mẹ nó! Người đàn bà này đúng là mụ dạ xoa!” “Bà nội, đó là người con yêu! Con thật sự đang rất yêu cô ấy!” “Vậy sau này thì thế nào? Con có đảm bảo được sẽ yêu mãi cô ta không? Hơn nữa bước chân vào nhà này mà dám ăn mặc rách rưới đến như vậy, con nhặt cô ta từ dưới cống lên
đẩy à?”
Chân mày bà khẽ chau, thật sự không thể nào có thiện cảm được với bộ dạng xộc xệch
hiện tại của cô ta.
“Con có thể! Con đảm bảo là con có thể sẽ tiếp tục yêu cô ấy!” “Có thể? Chỉ là có thể chứ không phải chắc chắn sao?” Nói rồi bà đảo mắt nhìn về phía thím Trường, Trương Vu biết điều liền liệu sự làm theo mong muốn từ ánh mắt của bà. Trương Vu đem tới trước mặt lão phu nhân một hũ ngọc màu xanh bích, sau đó liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/219383/chuong-4.html