"Ngô Trinh, đừng như vậy"
Hinh Ninh biết bản thân sẽ không thể đáp lại tình cảm của Ngô Trinh, cho nên cô muốn dứt khoát luôn một thể.
"Tớ tới nơi rồi.Cũng sắp đến trạm xe buýt rồi, tạm biệt cậu nhé?"
Ngô Trinh nói rồi quẹo vào trong hẻm, Hinh Ninh cũng chỉ kịp giơ tay lên chào cậu ta một cái rồi đi đến chờ xe buýt.
May mắn chỉ đợi tâm năm phút thì có chuyến, cho nên cô Hinh Ninh rất nhanh đã đến được bệnh viện thăm Lạc Phàm rồi.
Hôm nay nhiệt độ còn lạnh hơn hôm qua nữa, cho nên Hinh Ninh mặc cái áo dày hơn, cả người cô hiện tại giống như một cục bông tròn vậy, trông đáng yêu vô cùng.
Hiện tại đã là ngày thứ ba Lạc Phàm nằm viện rôi.
Bác sĩ bảo vết thương của anh hồi phục rất tốt, không có gì đáng lo ngại cả.
Chỉ cân chuyên tâm tình dưỡng và không vận động mạnh để gây hở miệng vết thương thì rất nhanh cơ thể sẽ hồi phục, còn có ít hôm nữa anh có thể xuất viện rồi.
"Tốt quá rồi, cuối cùng anh cũng sắp được ra viện rồi đấy"
Hinh Ninh vừa giúp anh bóc vỏ mấy quả quýt Nhật vừa nói.
Lạc Phàm đương nhiên trong lòng vui vẻ, phải nhanh chóng hồi phục một chút, thế mới sớm có thể lại để chính mình trông chừng cô, không để cho tên nam nhân lạ mặt nào nào ve vãn quanh cô cả.
"Gần đây ở trường có gì mới không?"
"Cũng không có gì đặc biệt.Ngày mai là bọn em nộp sản phẩm thi rồi, cũng không cần phải tiếp tục ở lại sau giờ học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133737/chuong-339.html