"Tiểu Phàm, anh đang nói cái vậy hả?"
Hinh Ninh dùng một đôi mắt lộ rõ ra vẻ không thế nào tin được mà nhìn anh.
Cái người này rốt cuộc là làm sao vậy? Ngô Trình đã động chạm gì đến anh mà lại khiến cho anh kích động như thế chứ? Lạc Phàm nhìn thấy cô không muốn thành thật khai báo, anh liền quay nâng cằm cô lên, ép buộc cô nhìn thẳng vào mắt mình: "Em đây là đang bao che cho hắn ta sao hả?"
Lạc Phàm đem hành động của cô hoàn toàn lý giải qua một hướng khác, điều này thật khiển cho Hinh Ninh đau đầu.
"Không nói với anh nữa, em về nhà đây.Bây giờ đã trễ rôi."
Hinh Ninh nói rồi thở dài, bởi vì nhiệt độ hiện tại đang rất thấp cho nên có thể dễ dàng thấy rõ hơi thở của cô.
Lạc Phàm yên lặng nhìn Hinh Ninh, một giây sau liền đem đầu cúi căn lên tai cô một cái, sau đó giống như chưa thỏa mãn mà lại tiếp tục nâng tay cô lên, cắn nhẹ đầu ngón tay cô.
Hinh Ninh bị những hành động bất ngờ không hề báo trước này của anh làm cho giật nảy mình, cô nhanh chóng thu tay mình về rồi đưa tay lên che đi tai nhỏ, gương mặt cũng đỏ bừng lên, trông giống như một trái táo chín: "Anh làm gì vậy? Sao lại cần em?"
"Mẹ anh bảo em hôm nay qua nhà ăn cơm.Mẹ em ra nước ngoài đột xuất không kịp chuẩn bị, cho nên giao em cho nhà anh chăm sóc rồi"
Gì vậy chứ? Sao lại nói về cô như một đứa con nít mới lên ba vậy? Hinh Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133721/chuong-323.html