"Ả đàn bà điên"
Cố Huệ chán ghét nhìn cô ta, nhưng cũng không thể nào để mặc cô ta thấy chết mà không cứu.
Cho nên cô ấy liên lấy điện thoại ra rồi gọi cho xe cứu thương để sớm đưa cô ta đến bệnh viện.
"Tại sao lại thành ra như vậy?"
Mộ Tuyết Dung đứng ở một bên không ngừng run rẩy, sắc mặt của bà lúc này cũng đã cắt không còn một giọt máu rồi.
"Mau nói đi.Con trai và con dâu tôi rốt cuộc đắc tội gì với cô hả? Sao cô cứ bám lấy bọn nó không buông như thế chứ?"
Lạc Phu Nhân kích động lôi kéo tay Cố Hy.
Lạc Cẩm lần đầu tiên thấy vợ mình có ánh mắt sắc giống như muốn giết người như thế, ông liên lập tức chạy lên ngăn Lạc Phu Nhân lại: "Tuyết Dung, em bình tĩnh đã.
Chuyện đâu còn có đó, đừng kích động ảnh hưởng đến sức khỏe."
"Anh bảo em làm sao bình tĩnh được cơ chứ? Hôm nay vốn dĩ là ngày vui, vậy mà cô dâu thì biến mất, chú rể cũng vội vàng chạy đi.Rốt cuộc hai đứa đã gây ra tội gì để bị hết người này đến người kia bày mưu tính kế như vậy chứ? Bọn nó phải chết đi thì mới vừa lòng mấy con người độc ác đó à?"
Nước mắt Mộ Tuyết Dung rơi ra, thật sự khiến cho Lạc Cẩm đang đứng ở một bên ôm lấy bà cảm thấy đau lòng muốn chết.
"Tuyết Dung."
Lạc Phu Nhân bị đả kích tới mức khóc ngất đi.
Mấy ngày hôm nay bà đã đặt nhiều tâm tư và sức lực vào việc tổ chức lễ cưới chu toàn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133694/chuong-296.html