"Anh...Lưu manh"
Tịch Ly đỏ mặt mắng Lạc Anh, chân tay khua loạn xạ muốn đuổi anh xuống dưới.
Hiện tại, cô cảm thấy hối hận rồi.Ban nãy cô không nên chủ động hôn anh, không nên khiêu khích anh.
Ai bảo cô ngu ngốc tự đi tìm khổ rồi hiện tại bị Lạc Anh trêu đùa như vậy chứ? "Ai mới là đồ lưu manh đây hả? Ban nãy là ai chủ động hôn tôi chứ?"
Lạc Anh nhếch môi tà mị nhìn Tịch Ly, bàn tay chắc như gọng kìm cố định hai tay nhỏ của cô trên đầu, không cho phép cô tự do cựa quậy.
Tịch Ly cảm nhận được rất rõ ràng nơi nam tính của anh bắt đầu có phản ứng.
Lạc Anh hiện tại cũng đang cởi thắt lưng ra.
Sau một lớp quần lót mỏng cô vẫn có thể hình dung nó hùng dũng đến cỡ nào cho nên liền lắc đầu nguầy nguậy: "Không...Không được đâu."
"Đây là cô tìm đến"
Ánh mắt Lạc Anh lúc này đã đỏ ngầu, bản thân anh đã cố gắng nhịn đến phát đau.
Nhưng ngay lúc anh tiến sát lại nơi nữ tính của cô mà chuẩn bị tiến vào, cái người phụ nữ này đột nhiên lại khóc nấc lên, khiến cho anh phải đưa tay lên đỡ trán mà nói: "Này cô.Cô khóc cái gì chứ?"
Phụ nữ đúng là sinh vật khó hiểu mà.
Giây trước còn nô đùa với anh, giây sau lại giống như oán phụ nhìn anh mà bật khóc.
Tịch Ly quẫy đạp hai chân, tay nhỏ bị anh ấn trên đỉnh đầu đã hơi đau mỏi, giọng cô khàn đi mà nói: "Em đã nói anh không được làm vậy mà.Em đang mang thai đó.Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133678/chuong-280.html