"Cô không nói thì làm sao tôi biết được?"
Lạc Anh bên ngoài thì mạnh miệng, nhưng thật ra nội tâm anh đã sớm lung lay.
Bắt nguồn từ việc ba mẹ anh gọi cô là con dâu, rồi bây giờ là tới cánh truyền thông báo chí, thậm chí còn có cả tin nhắn của anh với cô làm chứng cứ, Lạc Anh có muốn chối cũng khó lòng mà chối được.
Tịch Ly đột ngột nắm lấy bàn tay anh, để cho bàn tay to lớn của anh đặt lên trên bụng mình, cô cười nửa miệng hỏi: "Anh không phải là muốn ăn ốc không đổ vỏ đấy chứ, hả?"
Lạc Anh nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo của cô mà nổi cả da gà, sống lưng có chút lạnh cả lên.
Người phụ nữ này làm sao vậy chứ? Rõ ràng mới đây thôi vẫn còn giống như một con thỏ nhỏ rơi nước mắt trước mặt anh, thể mà hiện tại lại bày ra bộ dạng giống như mấy gã xã hội đen để uy hiếp anh, trình độ lật mặt đúng thật là còn nhanh hơn bà bán bánh đầu hẻm lật bánh tráng.
Cố Hy tận mắt nhìn thấy một màn này, tay cô ta nắm chặt lấy ga giường.
Có nghĩ như thể nào cũng thật không nghĩ ra Tịch Ly sau khi nhìn thấy tin tức đó có thể bình tĩnh đến vậy.
Đã thế lại còn đưa đoạn video đó ra làm chứng cứ có lợi cho bản thân để khẳng định mối quan hệ giữa cô và Lạc Anh, thế thì công sức Cố Hy dàn dựng vụ này để chia cắt anh và Tịch Ly sau cùng đã hiệu quả ở đâu chứ? "Tôi đương nhiên không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133676/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.