Đây là một trò đùa sao? Nếu như những điều Cố Hy nói là thật, thì chị và cháu có phải làm sao chứ? Hôn lễ sắp tới của Tịch Ly, chẳng lẽ vẫn cứ như dự liệu mà diễn ra sao?
Ban nãy gọi điện cho Tịch Ly, từ giọng nói bình thản của cô, Tịch Nhuệ liền có thể đoán ra Tịch Ly cái gì cũng chưa biết cả. Tịch Nhuệ cũng suy tính trước sau, thấy chị
mình đang mang thai, không muốn tâm trạng Tịch Ly trở nên tiêu cực vì chuyện này nên liền quyết định lấy điện thoại ra mà gọi cho Lạc Anh. Oan có đầu, nợ có chủ. Muốn giải quyết chuyện gì êm xuôi, trước tiên vẫn phải bắt
(D)
2
đầu từ chính người gây ra mọi chuyện. Ông bà ta từ xưa có đã câu: Muốn gỡ dây phải tìm người thắt dây mà. Tịch Nhuệ nói rồi liền nhanh tay nhấn nút gọi. Rất nhanh đầu dây bên kia đã vang lên thanh âm trầm thấp của Lạc Anh:
"Alô?" “Lạc Anh, là tôi, Tịch Nhuệ. Bây giờ anh có rảnh không? Chúng ta gặp mặt nhau được
chứ?”
“Có chuyện gì vậy? Nếu như là tìm tôi thì cô trực tiếp tới gặp Tịch ly là được rồi” Lạc Anh vừa lật giở mấy tập tài liệu trong tay vừa nói. Nhưng Tịch Nhuệ đương nhiên là không bằng lòng, cô trực tiếp đưa ra yêu cầu: “Không được. Chuyện này tạm thời không thể nói với Tịch Ly. Anh tới một mình đi, tôi gửi anh địa chỉ.”
Tịch Nhuệ nói rồi cúp máy, cô không muốn nghe thấy Lạc Anh từ chối. Gửi địa chỉ một quán nước ở gần công ty Lạc Anh, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133666/chuong-268.html