Tịch Nhuệ thành lập một lời hứa với lịch Ly. Tịch Ly cảm thấy Tịch Nhuệ đã hạ quyết tâm rồi, cảm thấy bản thân có nói thêm đi nữa cũng không thuyết phục được cô ấy cho nên chỉ đành miễn cưỡng gật đầu: “Tất nhiên là ngày hôm đó em sẽ phải đến rồi. Nhưng chị thấy em vẫn nên sớm trở về nhà thì hơn, một mình em ở ngoài kì thực không an toàn chút nào?
Con gái ấy mà, vẫn là nên có một người ở bên cạnh để có thể bảo vệ tốt hơn cho bản thân. Bởi vì xã hội bây giờ phức tạp như vậy, hôm nay còn yên ổn nhưng ai biết ngày mai ra đường liệu có gặp cướp giật hay giết người gì không chứ?
Tịch Nhuệ nhận ra bản thân đang nấu một nồi thịt kho từ nãy, mùi hơi cháy đã bốc lên rồi cho nên liền vội vã tạm biệt Tịch Ly rồi tắt máy chạy vào trong bếp.
Quả nhiên, thịt đã bị cháy mất rồi.
"Haiz."
Tịch Nhuệ thở dài một hơi rồi tắt bếp. Cũng may trong nhà còn có vài quả trứng, lát nữa rán lên ăn cho qua bữa là được rồi.
Vừa rót một cốc nước đưa lên miệng định uống thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng gõ cửa. Tịch Nhuệ không nghĩ ngợi gì nhiều, bởi vì lúc này khi đi siêu thị chủ nhà có bảo có mấy bắp ngô ngọt lát nữa sẽ luộc chín rồi đem qua cho cô. Cho nên Tịch Nhuệ liền nghĩ là bà ấy, không do dự mà đặt cái cốc kia xuống bàn rồi chạy ra mở cửa: “Bác chủ nhà, đợi cháu một chút ạ”
Tịch Nhuệ nói lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133663/chuong-265.html