Tịch Nhuệ tới cửa hàng mua một cái cục sạc rồi cắm vào chân máy. Đợi điện thoại lên nguồn, có chút sửng sốt khi thấy có hơn một trăm cuộc gọi tới trong suốt mấy ngày qua.
Có cả Tịch Ly gọi tới, nhưng đa số các cuộc gọi nhỡ đều là của Quân Thành. Tịch Nhuệ đứng hình nhìn đăm đăm vào màn hình điện thoại đang phát sáng. Sau cùng cũng quyết định nhấn máy mà gọi lại cho Tịch Ly.
“Alô.”
“Alô! Tịch Nhuệ, là em có đúng không? Sao bây giờ em mới nghe máy vậy? Hiện tại em đang ở đâu vậy hả?” “Chị, em ổn mà, em không sao. Chỉ là muốn chuyển ra ngoài sống một thời gian, muốn làm một số việc trước đây mình chưa từng thử”. Thanh âm Tịch Nhuệ ôn nhu như nước đáp, khác hẳn với sự gấp gáp thấy rõ trong giọng nói của Tịch Ly.
Tịch Ly đứng trước cửa sổ bằng kính lớn, bên ngoài hiện tại đã là rán chiều rồi, bầu trời được nhuộm một màu cam sáng rực. Khung cảnh ảm đạm có chút tĩnh lặng thật khiến người ta có cảm giác càng thêm thê lương, buồn bã. “Em và Quận Thành cãi nhau sao?” Cô không vòng vo mà trực tiếp đi vào vấn đề chính. Là chị em cùng nhau lớn lên, Tịch Ly làm sao không hiểu tính tình của Tịch Nhuệ chứ? Tuy có chút đanh đá và tùy hứng, nhưng cô ấy cũng không phải người vô cớ giận dỗi, nhất là khi người đó lại là Quận Thành, Tịch Nhuệ ở bên Quân Thành lâu như vậy, làm mọi cách để có thể sánh bước bên anh. Bây giờ đạt được mục đích rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133662/chuong-264.html