“Bà..”
Vu Phiến An lộ rõ vẻ tức giận, trong lòng bà ta đang mắng thầm Lạc Phu Nhân đúng là đồ ngu ngốc.
“Tóm lại, chúng tôi sẽ không đồng ý để Tịch Ly gả vào nhà họ Lạc đâu. Đây là chuyện vĩnh viễn không thể nào”
Tịch Phu Nhân nhanh chóng chốt hạ vấn đề, câu nó này khiến cho Tịch Nhuệ đang ngồi một bên yên lặng từ nãy giờ rốt cuộc cũng phải lên tiếng: “Mẹ, mẹ làm sao vậy? Họ Lạc có chỗ nào không tốt, mẹ không muốn chị được hạnh phúc sao”. “Tịch Nhuệ, con qua đây với mẹ một chút”. Tịch Phu Nhân kéo tay Tịch Nhuệ đi qua một góc, sau đó liền xô nhẹ một cái vào vai
cô ta:
“Cái con bé này, hôm nay con làm sao vậy hả, sao lại đi bênh vực Tịch Ly?” Từ khi hai chị em họ Tịch trưởng thành, đã lâu lắm rồi bà mới thấy Tịch Nhuệ đứng ra bênh vực Tịch Ly như vậy.
Nhưng bà làm sao đồng ý được chứ? Đứa con cưng của bà còn chưa chắc chắn được việc có được gả vào Quân Gia hay không, thì làm sao bà có thể đồng ý chấp nhận việc nhìn Tịch Ly tốt số hơn mà gả vào hào môn trước Tịch Nhuệ được? Chuyện này bà không chấp nhận, tuyệt đối không chấp nhận đầu.” “Bình thường con không phải ghét nó lắm sao? Sao hôm nay lại đứng ra bênh vực nó
vậy hả?” Vu Phiển An thắc mắc hỏi một câu. Tịch Nhuệ im lặng một lúc rồi lên tiếng: “Đó đều là chuyện đã qua rồi, hiện tại con với chị đã làm hòa rồi. Cho nên con ủng hộ chị đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133633/chuong-235.html