Chương trước
Chương sau

Đồng hồ sinh học của Lạc Anh luôn hoạt động rất đúng giờ. Anh vừa tỉnh dậy liền đã hôn một cái lên trán cố. Thấy Tịch Ly nhanh chóng lại chui đầu vào trong chăn nên anh cũng không cố gắng đánh thức cô dậy nữa, bảo cô mệt thì cứ ngủ thêm một chút, bao giờ đến giờ ăn sáng anh sẽ lên phòng gọi cô.
“Bố trẻ dậy rồi đấy à?”
Lạc Anh vệ sinh cá nhân xong liền đi xuống lầu dưới. Lúc này bố anh đã ngồi trên sô pha đọc báo và uống cà phê. Dạo này có tuổi rồi nên cuộc sống của ông cũng rất an nhàn, không đi du lịch thì nghĩ dưỡng ở nhà, đây cũng không phải là điều quá ngột ngạt gì đối với ông cả.
Nhất là hiện tại đã được lên chức rồi, ông phải ở đây cho tới khi nhìn thấy mặt cháu nội rồi tiếp tục đi du lịch các nước Châu Âu chưa đi cũng chưa muộn. “Chào buổi sáng, bố” . “Xuống nhà rồi đấy à? Tịch Ly dậy chưa con?” Lạc Phu Nhân tay cũng đang bưng một tách cà phê đi tới phía sô pha rồi ngồi xuống, thuận miệng cất tiếng hỏi anh. “Đêm qua thức đọc sách hơi khuya nên có lẽ cô ấy hơi mệt ạ, con bảo cô ấy cứ ngủ thêm một chút.”
“Ừ, cứ để con bé ngủ thoải mái đi. Đồ ăn sáng thím Cổ đã chuẩn bị xong rồi, mọi người vào ăn thôi, bao giờ con bé dậy thì Cố Hải sẽ làm chị Tịch Ly phần ăn mới”
“Mọi người cứ ăn sáng đi thôi ạ. Có lẽ đến trưa em ấy mới dậy. Dạo này Tịch Ly bảo rất hay thèm ngủ, ăn uống không ngon miệng nên đành phải ngủ bù” “Được rồi, mọi người vào đây đi, mẹ cũng có chuyện cần phải nói” Lạc Phu Nhận đặt tách cà phê còn đang bốc hơi nghi ngút lên bàn, sau đó xoay người đi vào trong phòng ăn.
“Lạc Anh, con chuẩn bị một chút đi. Trong khoảng vài ngày nữa chúng ta sẽ tới nói chuyện với bố mẹ Tịch Ly, mẹ thấy cứ kéo dài thời gian như thế này cũng không phải là cách. Mẹ thấy trước mắt gấp gáp nhất là hai đứa nên mau chóng tổ chức đám cưới, để cho con bé một danh phận. Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy chắc con cũng thấy rồi, nên dùng biện pháp mạnh để dẹp đi ong bướm đang tư tưởng đến con thôi.”
Việc Lạc Anh bị Cổ Hy bắn bị thương, tới bây giờ Lạc Phu Nhân vẫn còn ám ảnh. Thật không thể nào mà tưởng tượng ra được một viễn cảnh nếu như Tịch Ly không xuất hiện, hiện tại Lạc Anh và Cố Hy vẫn còn giữ mối quan hệ yêu đương, nếu như tiến xa hơn cô ta còn có thể bước chân vào nhà này, làm vợ của anh, làm con dâu bà. Như thế thì tương lai của cái nhà này có lẽ sẽ tràn đầy sóng gió rồi.
“Nhưng mẹ đã nói sẽ cho cô ấy thời gian mà? Đột nhiên lại gấp gáp như vậy.”
“Hôm qua mẹ đã cho người điều tra về gia cảnh nhà Tịch Ly rồi. Bố mẹ con bé có vẻ như chỉ quan tâm tới em gái của Tịch Ly thôi. Cho nên chúng ta cũng không cần chần chừ nữa, nhanh chóng đến gặp mặt thông báo cho họ một tiếng về hôn sự của hai đứa, chọn ngày lành tháng tốt mà kết hôn thôi.”
Lạc Phu Nhân vừa cắt một miếng thịt xông khói ra vừa điề tĩnh nói. “Nhưng con cảm thấy vẫn nên để thêm một thời gian nữa thì tốt hơn. Lỡ như bố mẹ của Tịch Ly.”
“Từ bao giờ mà con trở nên phòng hờ với mọi thứ vậy? Trước đây không phải chỉ cần con muốn là con liền sẽ làm mặc kệ ý kiến của ai sao?”.
Lạc Lão Gia ngồi ở một bên đảo mắt qua nhìn Lạc Anh. Đứa con này của ông, những lúc quyết đoán như thế này thì lại không quyết đoán. Vợ của mình mà, muốn hốt thì cứ hốt về thôi. Nghe thấy vợ mình nói sơ qua về hoàn cảnh của Tịch Ly, ông cũng hình dung ra cuộc
sống của cô lúc ở Tịch Gia chẳng sung sướng gì. Tịch Gia tuy chẳng phải là gia đình có gia thế hiển hách cho lắm, nhưng cũng thuộc vào hàng khá giả. Tuy nhiên tính tình của họ, một số đối tác nhỏ của ông cũng đã từng phản ánh qua. Tịch Phu Nhân ngay trước mặt các vị khách quan luôn hết lời khen ngợi Nhị Tiểu Thư, còn Đại Tiểu Thư lại chẳng bao giờ được nhắc đến.
Mà người không được nhắc đến đó, hóa ra lại là Tịch Ly.
“Quyết định như vậy đi. Mẹ cũng chỉ là thông báo qua cho con chuẩn bị tinh thần thôi. Qua vài ngày nữa vết thương của con hồi phục rồi, lúc đó chúng ta sẽ đem lễ lạc tới Tịch Gia hỏi cưới ngay”.
Sau câu nói của Lạc Phu Nhân, không khí trên bàn ăn liền trở nên thật yên tĩnh, chỉ
còn lại tiếng dao nĩa lạch cạch mà thôi, chứ cũng chẳng ai lên tiếng để nói thêm câu gì nữa cả. Cùng lúc đó, trong một khu ổ chuột, Cố Hy cầm que thử thai ngồi sụp trên sàn nhà. Hai vạch.
Cô ta vậy mà đã có thai rồi? Nhưng là con của ai? Không chỉ có cái tên cưỡng hiếp cô ta trong nhà kho hôm đó, mà trước khi hắn làm nhục Cố Hy, cô ta cũng bị mấy người đàn ông khác cưỡng hiếp cách đó mấy ngày, bỏ trốn sau đó liền bị bắt lại. Tại sao? Ngay sau đó cô ta rõ ràng đã uống thuốc tránh thai, tại sao lại vẫn mang thai được
chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.