“Ừm, mùi vị tình yêu”
Flinn cố ý nhấn nhá từng chữ, còn đặc biệt đảo mắt sang vị trí ghế ngồi bên cạnh để
quan sát biểu cảm trên gương mặt Lạc Anh.
Quả nhiên, mặt anh đã đen như đít nồi rồi. Bàn tay to lớn thì siết chặt lấy đôi đũa gỗ trong tay giống như muốn bóp nó ra thành bột mịn vậy. “Không chơi với hai người nữa, em ra ngoài đây. Hai người ở lại ăn từ từ đi nhé” Anne nói rồi cũng đẩy ghế bước ra bên ngoài, để mặc Flinn ở phía sau không ngừng
EL
+
gọi tên cô.
“Giờ thì hay rồi, bữa ăn tình yêu của tôi vì cậu mà bị phá hỏng rồi đó. Cậu bày ra gương mặt như vậy, hại nàng thơ của tôi chạy đi mất rồi” “Chúng ta là chiến hữu mà, phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chia chứ?” Lạc Anh cười cười nhìn Flinn, trong mắt bao người khác thì nụ cười của anh chẳng khác nào độc dược, đẹp đến chết người. Nhưng với tâm trạng của Finn hiện tại, anh ta chỉ muốn trực tiếp rạch nát nụ cười đắc thắng này của Lạc Anh đi mà thôi. “Nhìn tôi dữ vậy làm gì, mau ăn đi chứ?”
Lạc Anh tốt bụng gắp một miếng cá vào bát Flinn, cậu ta cũng chỉ có thể vừa ăn vừa lúng phúng: “Cái đồ nham hiểm này. Người như cậu bị vợ đánh là đáng mà”.
Vì chỉ còn lại hai người nên bữa ăn kết thúc rất nhanh chóng, Flinn cùng Lạc Anh ra phòng khách, ở lại thêm một lúc thì Flinn cùng Anne trở về căn hộ đã thuê trước. Dạo
này tiết trời rất âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133592/chuong-194.html