Mua đồ? Tịch Ly trừng lớn mắt, mua đồ gì cơ chứ? Cho dù anh gấp gáp, cũng phải biết là đứa bé chưa được sinh ra. Hơn nữa đứa bé trong bụng cô có giới tính thế nào, còn chưa biết nữa mà? Anh đi mua đồ là mua cái gì chứ? “Cái gì mà mấy đứa? Nó bị điên rồi à?” Lạc Phu Nhân cũng ngạc nhiên không kém Tịch Ly, hai mắt bà mở lớn hỏi vặn lại
thím Cố.
Thím Cố cười không ra nước mắt, bà ấy liền đáp lại: “Tôi cũng đã có ngăn cản rồi, nhưng không biết dạo này thiếu gia xem bộ phim gì, thấy nữ chính trong đó một lần mang thai liền sinh ba. Cho nên..” “Sinh ba? Nó cũng tự tin vào năng lực của mình quá rồi nhỉ?” Lạc Phu Nhân ôm bụng cười, thằng con này của bà rốt cuộc bị làm sao vậy chứ? Bình thường tỉnh táo biết bao nhiêu, bây giờ vừa nghe chuyện có con đã làm xôm lên như vậy? Lạc Anh đích thị là người cha vội vàng nhất thế giới mà. Tịch Ly khác với mọi người, cô ngồi ở một bên cười không ra nước mắt. Sinh ba? Cái gì gọi là sinh ba? Cô nghe mọi người bảo sinh con bình thường một đứa thôi đã đau đến muốn chết đi sống lại rồi, đằng này Lạc Anh lại tin tưởng lần này là thai ba. Anh... Anh bị điên rồi à? Như vậy thì cô sẽ ngất trên bàn sinh mất. Tịch Ly nghĩ rồi liền nuốt nước bọt, đưa tay lên xoa xoa bụng mình. Tuy chưa thể các định giới tính của em bé, nhưng thông qua kết quả kiểm tra lúc ở bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133587/chuong-189.html